Vân Hồi Chi và Sở Nhược Du làm việc trong cùng một văn phòng, ở tầng ba, bàn làm việc của họ đặt chéo góc đối diện nhau.
Bàn của Sở Nhược Du gần cửa hơn một chút, còn Vân Hồi Chi thì ngay khi bước vào văn phòng đã nhắm ngay vị trí trống bên cạnh cửa sổ.
Cô đi theo Sở Nhược Du vào văn phòng, các giáo viên khác vẫn chưa đến.
Cô nhìn thấy trên bàn Sở Nhược Du một xấp thư cam kết đã ký tên, về việc phòng chống đuối nước trong kỳ nghỉ hè, "Cái này ký lúc nào vậy?"
Sở Nhược Du đưa cho cô hai bản danh sách lớp, một bản lớp chín, một bản lớp mười.
"Nghỉ hè, đi thăm hỏi gia đình học sinh."
Vân Hồi Chi kinh ngạc, cảm thấy cụm từ "thăm hỏi gia đình học sinh" này sao mà xa xôi với thời đại internet quá.
"Trong nhóm chat thông báo là chưa đủ hay sao, còn phải đến tận nhà để tuyên truyền nữa à? Bây giờ khắp nơi đều đang nhấn mạnh, đến cả bất động sản cũng đến tận nhà phát tờ rơi, rất ít học sinh nào ngớ ngẩn đến mức xuống sông tắm đâu."
Sở Nhược Du liếc nhìn cô một cái, hàm súc nói: "Bất cứ một công việc rườm rà nào phát sinh thêm, phía sau đều có một câu chuyện không thể nào tưởng tượng nổi."
Vân Hồi Chi hiểu ra.
Cô trở lại bàn làm việc của mình, lấy mấy quyển sách mang theo trong túi ra đặt lên bàn.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời nắng ấm không một gợn mây, một chiếc máy bay đang gầm vang cắt ngang phía chân trời.
Nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677951/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.