Khách đ**m Khê Thủy, trước khi đến Kiêm Gia, Vân Hồi Chi đã gửi cho nàng xem qua địa điểm lưu trú.
Bao gồm cả cẩm nang ăn chơi hưởng thụ và hình ảnh, cùng với đủ loại những điều cần chú ý, mặc quần áo gì, mang giày gì.
Cẩn thận, tỉ mỉ.
Thậm chí còn sợ mình căng thẳng hoặc hối hận, nên đã nói không gặp trực tiếp ở phòng, mà cô sẽ ra đón, gặp mặt trước ở nhà ga.
Nếu hối hận, vậy thì cùng nhau ăn một bữa cơm, ăn xong đường ai nấy đi.
Nếu cảm thấy có thể cùng nhau chơi, thì cứ theo kế hoạch mà tiến hành.
Cho nên trước khi đến thị trấn, Vân Hồi Chi đã khiến nàng cảm thấy vững tâm, làm nàng cảm thấy có thể tin tưởng.
Rõ ràng chuyện của hai người họ vốn đã hoang đường.
Cái tên khách đ**m đã nhuốm màu cổ kính, vì vậy phong cách thiết kế cũng đậm chất xưa.
Không hẳn là cổ xưa hoàn toàn, sự hiện đại hóa được dung hòa rất tốt vào trong đó, lại không đến mức bị kỹ thuật, nhựa và xi măng ăn mòn đến mức chẳng còn chút thi vị nào.
Thời gian ở nơi này như những sợi dây leo quấn quýt trên giàn nho.
Từ trước, những dây leo khô đã vắt ngang ở đó, vô nghĩa mà làm nơi nương tựa cho những loài thực vật khác trong sân.
Mùa này, dây leo được điểm tô bởi những chiếc lá xanh mướt, ánh mặt trời và sương sớm cũng ưu ái nó, thế là nó kết trái, trở thành một trong những nhân vật chính trong sân.
Nho rất ngọt, không phải cái kiểu ngọt gắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677937/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.