Những dãy núi trập trùng, khe suối sâu hun hút, được thiên nhiên chạm khắc một cách tinh xảo, cố tình tạo ra một chốn thế ngoại đào viên rời xa những ồn ào náo nhiệt. 1 Du khách háo hức xuống xe, tản ra, hướng về những phía khác nhau. Sở Nhược Du từ nhà vệ sinh bước ra, thấy Vân Hồi Chi đang đứng đợi dưới bóng râm. Cô đeo một chiếc ba lô hai vai, bên trong đựng đồ ăn thức uống cho cả hai, còn ngoan ngoãn đặt tay lên hai bên quai đeo. Mặc một bộ đồ màu xám đá, lại đội chiếc mũ chống nắng màu hồng nhạt, trông đặc biệt nổi bật, khiến cô nhìn như một đứa trẻ. Lần đầu gặp ở nhà ga, Vân Hồi Chi đứng cách đó không xa, mỉm cười vẫy tay với mình. Cô giơ tay lên thật cao, chỉ muốn nhảy cẫng lên, giữa đám đông nụ cười rạng rỡ, bắt mắt. Sở Nhược Du thầm nghĩ, đây là một người hướng ngoại điển hình. Lúc đó có chút nghi ngờ về tuổi tác của cô. Bây giờ thì không còn nghi ngờ nữa, kiểu người xấu xa như Vân Hồi Chi cũng chỉ là vẻ ngoài đơn thuần vô hại mà thôi. 2 Thấy Sở Nhược Du bước ra, Vân Hồi Chi nở nụ cười, nhanh chân bước tới: "Xong rồi hả? Đi thôi, cảnh điểm nhiều lắm, chúng ta chắc phải mất hai ngày mới xem hết được." "Chị có nóng không, có khát không, có muốn uống nước không? Đằng kia có chỗ bán kem đó, tuy giá hơi chát nhưng vị cũng không tệ. Chị xem kìa, nhiều người đang xếp hàng lắm. Chị có muốn ăn không, muốn ăn thì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4677916/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.