Kiều Kinh Ngọc lập tức cụt hứng, không ham hố nổi đống đồ ăn vặt này, thậm chí còn nghi ngờ sâu sắc nếu ăn vào bị làm sao thì tìm ai bắt đền?
Song cậu thật sự không chịu được ánh mắt thúc giục của Lạc Hải, anh bạn này vét cả người chỉ được 10 tệ, có thể nói là nghèo rớt mồng tơi nhưng vẫn kiên trì muốn đãi cậu ăn quà.
Ít nhiều gì Kiều Kinh Ngọc cũng hơi cảm động, bèn chọn đại mấy loại, vì kệ hàng không ghi giá nên cũng không dám lấy nhiều. Lạc Hải thấy cậu lấy ít quá, lại giúp cậu lấy thêm vài ba qu.e kẹo mυ"ŧ.
"Mình có 10 tệ thôi anh trai ơi!" Kiều Kinh Ngọc cạn lời, nhỡ lúc thanh toán không đủ tiền thì xấu hổ lắm.
Cậu chưa từng khốn đốn như thế này bao giờ, vào một tiệm tạp hóa con con còn phải lo không đủ tiền.
Nhưng cậu nhanh chóng nhận ra mình nghĩ nhiều.
Lạc Hải mang đống đồ ăn vặt ra quầy tính tiền, bà chủ mập mạp đang chơi đấu địa chủ trên điện thoại, liếc vội một cái rồi nói: "10 tệ! Nhóc tự cho vào túi hén."
Vãi, bán hàng tuỳ hứng thế, đồng thời Kiều Kinh Ngọc cũng sốc vì vật giá thấp ở đây.
Trên đường về.
Kiều Kinh Ngọc ngồi đằng sau chiếc Phượng Hoàng nam ôm bọc quà vặt nhái Lạc Hải tốn 10 tệ mua cho mình, ghi đông xe đạp của hai đứa còn treo một túi rau, hình ảnh này khiến cậu liên tưởng đến cô dâu nhỏ về nhà mẹ đẻ trong phim dân quốc.
Từ chợ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-dang-dang/3441545/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.