Buổi chiều hôm ấy, khi bóng hoàng hôn nhuộm đỏ bầu trời và những cánh chim chao lượn trên cao, Jow và Halieg chậm rãi quay trở về dinh thự sau khi tiễn các con lên đường. 
Không khí trong xe hơi ngột ngạt, không phải vì thời tiết, mà vì lòng cả hai vẫn còn quặn thắt những cảm xúc sau khi chia xa hai đứa trẻ. 
Cả Nosis và Tianlong đã lớn, nhưng Jow và Halieg vẫn không khỏi cảm thấy sự trống vắng ngay khi họ rời khỏi. 
Khi xe dừng lại trước cánh cổng lớn của dinh thự, Jow không vội bước ra. Anh ngồi lặng lẽ bên vô-lăng, đôi mắt xa xăm, nhìn về phía mặt trời đang lặn, lòng miên man với những suy nghĩ. 
Halieg ngồi bên cạnh, khẽ nhìn chồng rồi quay đi, ánh mắt cô cũng ánh lên sự trầm mặc. 
Không ai nói với ai điều gì, nhưng họ đều hiểu rằng hôm nay không chỉ là ngày tiễn các con đi xa, mà còn là ngày đánh dấu một khúc quanh mới trong cuộc sống của cả hai. 
"Halieg này," Jow khẽ cất tiếng, phá vỡ sự im lặng. 
Cô quay lại nhìn anh, nụ cười dịu dàng thoáng qua môi. Nhưng ánh mắt cô, sâu thẳm, lại chứa đựng một nỗi buồn mà Jow dường như chưa bao giờ nhìn thấy rõ ràng đền vậy. 
"Em có chuyện gì muốn nói với anh không?" 
Jow hỏi, giọng anh trầm ấm, nhưng đôi chút lo lắng 
Halieg im lặng vài giây trước khi trả lời. Cô ngả đầu vào ghế, nhắm mắt lại như muốn thả lỏng bản thân, nhưng trong lòng lại gợn lên những cơn sóng ngầm. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-han-het-yeu/3709723/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.