Cuộc chiến giữa Jow, Halieg và Cựu Vãn diễn ra trong sự hỗn loạn của tiếng súng vang vọng khắp căn cứ bỏ hoang. 
Ánh đèn nhấp nháy từ những thiết bị trong phòng thí nghiệm tạo ra những bóng đổ kỳ lạ, khiến không gian trở nên đầy sự căng thẳng. 
Cựu Vãn, kẻ được xem như một con quái vật không dễ gì bị bắt, chỉ đứng cách họ vài bước chân, vẻ mặt điềm tĩnh không hề có chút lo lắng. 
"Chạy đi đâu cũng vô ích, Cựu Vãn!" Jow hô lớn, một tay giữ chặt khẩu súng, một tay kéo Halieg về phía mình, bảo vệ cho cô khỏi những viên đạn lạc có thể bay đến bất cứ lúc nào. 
Cựu Vãn nở một nụ cười chế nhạo, 
"Các ngươi thật ngây thơ khi nghĩ rằng ta sẽ đứng lại để chiến đấu. Có một lối thoát mà các ngươi không thể ngờ tới." 
Nói xong, hắn quay người và lao về phía một cánh cửa nhỏ ở góc phòng. 
"Không!" Halieg kêu lên, nhưng quá muộn, Cựu Vãn đã kịp thời biến mất sau cánh cửa. Jow không suy nghĩ thêm, lập tức chạy theo, không cho phép kẻ thù thoát khỏi tầm tay. 
Khi họ lao qua cánh cửa, họ phát hiện ra một hành lang dài hẹp, ánh sáng lờ mờ và không khí lạnh lẽo xộc thẳng vào mặt. 
Cựu Vãn đã nhanh chóng biến mất vào bóng tối của địa đạo ngầm, nhưng âm thanh từ đôi giày của hắn vọng lại, cho thấy hắn vẫn chưa đi xa. 
"Chúng ta không thể để hắn thoát!" Jow nói, giọng kiên quyết. Họ chạy theo tiếng bước chân của Cựu Vãn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-han-het-yeu/3709679/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.