Dù đang trong hình hài của nam nhân, nhưng bên trong Halieg là một ngọn lửa bùng cháy. Cô không thể đứng yên, trái tim cô đập mạnh vì lo lắng cho Jow và đội ngũ của họ.
Mỗi phát súng vang lên, mỗi tiếng hét, tất cả như xé toạc không khí im lặng xung quanh. Cô không thể để Jow và những người khác chiến đấu một mình, không thể để những người cô yêu quý phải chịu đựng một mình.
"Chúng ta phải vào trong," Halieg quyết định, giọng nói của cô chứa đầy sự kiên quyết. "Tôi không thể đứng đây và không làm gì."
Vince quay sang cô, mắt anh sáng lên với sự hiểu biết. "Cô chắc chắn không? Đây không phải là một trò đùa,
Halieg. Cô có thể bị thương."
"Tôi không thể ngồi đây và quan sát trong khi họ đang gặp nguy hiểm. Tôi có thể giúp được," Halieg khẳng định.
Vince không còn cách nào khác ngoài việc đồng ý. "Được rồi, nhưng phải thật cẩn thận. Chúng ta sẽ cùng vào.
Hãy để tôi dẫn đường."
Họ cùng nhau đi vào, từng bước chân lặng lẽ như những bóng ma trong không khí đầy mùi thuốc súng và khói.
Họ đi theo hành lang, những tiếng súng vẫn vang vọng trong khoảng không, tạo nên một không khí căng thẳng và nặng nề. Khi đến gần vị trí mà Jow cùng đội đang chiến đấu, Halieg cảm nhận được một điều gì đó trong không khí, một điều gì đó bất thường đang chờ đợi họ.
Khi họ đến gần, họ nghe thấy tiếng la hét, tiếng súng vang lên rần rần. Đội đặc nhiệm đang phải vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-han-het-yeu/3709678/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.