Trong căn phòng tĩnh lặng của Jow, khi cơ thể dần phục hồi sau những ngày tháng địa ngục, Halieg nằm trên chiếc giường mềm mại và để tâm trí trôi dạt về quá khứ. 
 Những hình ảnh của Cựu Vãn hiện lên rõ ràng, không phải là kẻ thù tàn ác như cô đã gặp gần đây, mà là một người đàn ông từng khiến trái tim cô rung động. 
Cả hai từng là cộng sự thân thiết, cùng làm việc tại một bệnh viện lớn. Ngày đó, Cựu Vãn là một bác sĩ tài năng, với bộ óc sắc sảo và đôi tay khéo léo. 
Hắn là người mà Halieg ngưỡng mộ, không chỉ vì kỹ năng y học mà còn bởi sự nhiệt tình và tận tâm với bệnh nhân. Cả hai thường xuyên làm việc bên nhau, hội chẩn những ca bệnh phức tạp, tìm cách vượt qua mọi thách thức trong lĩnh vực y học. Họ đã từng là một đội hoàn hảo. 
Những đêm trực dài, khi cả bệnh viện chìm vào yên lặng, Halieg và Cựu Vãn thường ngồi lại sau những ca trực mệt nhoài, uống cà phê và trò chuyện. 
 Lúc đó, không còn khoảng cách giữa họ là đồng nghiệp hay bác sĩ, mà chỉ là hai con người chia sẻ những giấc mơ, những nỗi lo và hy vọng trong nghề. Hắn luôn có cách làm cô cười, với những câu chuyện hài hước hoặc những bình luận sắc bén về công việc. 
Một lần, khi ca trực kết thúc muộn và cả bệnh viện gần như đã chìm vào giấc ngủ, Cựu Vãn đã mời Halieg đi dạo quanh khuôn viên bệnh viện. 
 Dưới ánh đèn mờ ảo và không gian 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-han-het-yeu/3709646/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.