Ngôn Hành Nhất hài lòng lăn lên giường ngủ, tự động tỉnh dậy trước giờ cơm trưa. Anh lết tấm thân mỏi nhừ với cái lưng ê ẩm vào nhà vệ sinh, thấy Tiêu Chi Viễn đang ngồi trên sofa đọc sách. Ngay cạnh là mèo con cuộn tròn trên đầu gối, chiếc chăn được xếp gọn gàng đặt kế bên.
"Chào buổi sáng!"
"Giữa trưa rồi." Tiêu Chi Viễn không chút ngại ngần sửa lỗi.
Mặt anh khẽ giật giật, đứa nhỏ này thật chẳng đáng yêu tí nào.
Sau khi rửa mặt xong, anh mở máy tính lên, quen thói mở mấy cửa sổ ứng dụng soạn văn bản trống để đó rồi bật ti vi bắt đầu chuyển kênh liên tục. Vừa ngủ dậy mà phải gõ chữ với anh mà nói là chuyện hết sức vô lý. Anh phải kì kèo dây dưa đến giờ người bình thường đi ngủ mới chịu ngồi xuống trước màn hình lọc cọc gõ phím.
Chẳng biết vì nhìn anh chán nản quá rõ ràng hay không tài nào nhìn nổi cái điệu coi chưa tới năm phút đã đổi kênh xoành xoạch của anh, Tiêu Chi Viễn lên tiếng: "Tôi có thể giúp anh, việc gì cũng được."
Ngữ nghĩa rất súc tích mạch lạc, tôi sẽ không ngồi không ở nhà anh.
Ngôn Hành Nhất cau tít mày nghĩ ngợi một thôi một hồi: "Không có."
"Tôi biết nấu cơm."
"Lát nữa có người giao cơm trưa tới." Anh giơ tay chữ V lên, chẳng rõ đang nói "hai phần" hay "thắng nhóc rồi".
Tiêu Chi Viễn im lìm, đành phải tiếp tục cúi đầu lẳng lặng đọc sách.
"Nhóc thích tạp chí đó à?" Ngôn Hành Nhất quay sang nhìn trang bìa.
Tiêu Chi Viễn gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ha-co-tieng-ve-keu/976093/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.