Tôn Khải yên lặng nhìn cậu, không hề nhúc nhích. Trên mặt hắn không hề có ác ý nào cả, trái lại lại ẩn chứa 1 chút bất đắc dĩ mơ hồ.
Sầm Thiếu Hiên nằm úp sấp ở đó, tựa như 1 đứa bé đang ngủ, dung nhan an tĩnh như họa.
Tôn Khải vươn tay ra, kéo cậu đứng dậy, để cậu nằm dựa vào trong lòng mình, cúi đầu nói: "Thiếu Hiên, vì sao em lại quay về chứ? Vì sao lại cố chấp như vậy?"
Sầm Thiếu Hiên mềm người ngã vào trong lòng hắn, không còn sự lạnh lùng và sự xa lánh lúc thường nữa.
Tôn Khải nhìn cậu một chút, cúi đầu hôn cậu, nhẹ nhàng vuốt ve. Tư vị vẫn tuyệt vời như trong trí nhớ của hắn, khiến hắn không chần chừ nữa, liền ôm lấy cậu, đưa vào phòng ngủ bên trong, đặt cậu lên giường.
Hắn bước nhanh ra ngoài, đóng cánh cửa phòng chung lại, sau đó lập tức lấy 1 máy chụp hình kỹ thuật số từ trong cái bao da đặt bên cạnh, đưa vào bên trong phòng.
Hắn đặt camera trên tủ đầu giường, sau đó bắt đầu cởi đồ của Sầm Thiếu Hiên.
Hắn và Diêu Chí Như đều biết, nếu như muốn đánh ngã người cố chấp này, chỉ dùng thư nặc danh thì không đủ uy hiếp, nhất định phải có căn cứ chính xác vô cùng xác thực. Theo ý của Diêu Chí Như, chuốc mê Sầm Thiếu Hiên, để cho thuộc hạ của họ làm cậu, toàn bộ quá trình đó ghi hình lại, sau đó dùng nó bức ép Sầm Thiếu Hiên thối lui, thậm chí đầu hàng bọn họ, từ nay về sau trở thành người một nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-gio-noi-len/1215300/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.