"Cuộc chiến giữa biển có vẻ đơn giản, nhưng nó thật lại không hề đơn giản cho lắm...
Akairi đã tới đây, và bàng hoàng rút quân khi nghe tin Horltias đang chinh phạt đảo. Cậu cho quân của mình quay về trong sự nghi kị của Nora...
Boss của hòn đảo này là hai người sinh đôi...
Katrina đã được cứu trong gang tấc? Ai có thể làm điều không tưởng đó? Khôngles là một bóng ma ư?...
Nhờ con nhỏ ngốc nghếch, Kerji cũng đã bị lạc trong rừng như ai..."
----------------------------------------------
Mưa bắt đầu rơi xuống, càng ngày càng nặng hạt. Katrina lấy hai tay tự ôm lấy mình, cô lạnh vì hơi nước, vì ăn mặc phong phanh. Kerji cởi áo khoác mặc vào cho nhỏ, kéo tay nhỏ chạy đi. May sao gặp được một ngôi miếu hoang. Hai người chắp tay lạy rồi nhờ trú ở đó cho tới khi mưa tạnh. Chớp loé ngang rồi sấm vang lên, Katrina sợ hãi nép vào người Kerji. Kerji thoáng đỏ mặt, cậu cảm thấy ấm áp...
-"Tại cậu đó! Giờ phải vật vạ ở đây này..."-Kerji nói, cậu lấy khăn bông trong ba lô của Katrina và lau nước mưa trên khuôn mặt Katrina.
-"Tớ... Aaa!"-Katrina run rẩy nói. Một trận sấm chớp lại tới nữa làm Katrina sợ hãi.
-"Sao lúc ở vũ hội, có sấm chớp mà cậu vẫn như không thế? Lúc đó cậu làm tớ sợ muốn đứng tim à..."-Kerji nói. Cậu nhớ lại buổi vũ hội máu me, nhớ lại hình ảnh Katrina trong bộ bồ thướt tha lúc đầu, sau đó phải lấm máu và bước ra trước toàn thể mọi người trăn trối. Lúc đó, cậu tưởng như Katrina
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-tro-thanh-ac-quy/2386251/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.