Bầu trời cao trong xanh, gió nhè nhẹ thổi qua.
Thư Đường bị những tia nắng từ cửa sổ chiếu vào làm cho tỉnh ngủ, lúc này mới nhận ra trước khi đi ngủ quên đóng rèm cửa lại.
Nếu như Châu Gia Lễ ở nhà, anh nhất định sẽ không bất cẩn như cô.
Thư Đường theo thói quen lấy điện thoại gửi cho Châu Gia Lễ một tin nhắn.
Kẹo đường: [Chào buổi sáng.]
Kèm theo ảnh động một chú mèo đang vẫy tay chào.
Tin nhắn được gửi thành công, đối phương chỉ sau mấy giây đã trả lời "Buổi sáng tốt lành".
Nhanh như vậy? Chắc là đang chơi điện thoại.
Cái đồ Châu Gia Lễ này, đang chơi điện thoại mà không chủ động nhắn tin cho cô, đáng ghét!
Thư Đường gõ chữ lạch cạch lên án đối phương, thứ cô nhận được là một loạt icon xin lỗi.
Cách câu chào buổi sáng của Thư Đương ba mươi phút, trong giao diện tin nhắn xuất hiện một tin nhắn thoại: "Đường Đường, nhớ phải ăn sáng."
Giọng nói của người đàn ông dịu dàng, rất có tác dụng trong việc xoa dịu người khác, làm cho người nghe được câu này khóe môi không ngừng cong lên.
Thư Đường lè lưỡi với màn hình, đứng dậy rời khỏi giường.
Bên cạnh bồn rửa tay trong nhà vệ sinh bày đủ các loại chai lọ, từ khăn tắm đến cốc súc miệng hay bàn chải đánh răng đều là một cặp, bởi vì cô thích mua mấy đồ dành cho các cặp đôi.
Vỏ tuýp kem đánh răng đã lép xẹp, Thư Đường đem chuyện này kể cho Châu Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-mat-di-anh/2652207/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.