Vệ Cẩm Huyên tưởng Trương Tư Ninh đã thật sự thông suốt, không vì chuyện ông nội qua đời mà cảm thấy quá đau lòng nữa. Không nghĩ tới nửa đêm cô gặp phải ác mộng, khóc nức nở rồi tỉnh giấc mấy lần như vậy.
Tình trạng này khá nghiêm trọng, Vệ tiên sinh đi ra gọi thím Tào lên bảo bà ôm bé con đang ngủ say ra ngoài. Anh sợ cô bất chợt hoảng hốt sẽ đánh thức con dậy không tốt cho con.
Trương Tư Ninh cầm ly uống vài ngụm nước, nhìn ông xã mình có chút bất an nói: “Anh nói không phải em bị cái gì xấu ám vào rồi chứ?” Nằm mơ ba lần liên tục đều thấy ông nội, thật sự không bình thường mà. Hai giấc mơ trước còn đỡ, cô mơ thấy ông nội cáo biệt, bảo cô và Vệ Cẩm Huyên phải sống thật tốt, phải chăm sóc chu đáo cho tiểu Khoai Tây gì gì đó, giấc mơ cuối cùng mới thật sự là ác mộng, cô mơ thấy ông nội biến thành cương thi hút máu người, mặc quan phục triều Thanh, răng nanh mọc dài, búng người nhảy lên đuổi theo muốn cắn cô, làm cho cô bị hù dọa không ít, đến bây giờ trái tim vẫn còn đang đập loạn cào cào!
Vệ tiên sinh nghe vậy có chút bất đắc dĩ, vuốt ve tóc cô: “Đó là do ban ngày em nghĩ gì thì đêm nằm mơ thấy cái đó, ông nội đột nhiên qua đời, cho nên nhất thời em không thể nào chấp nhận được, Tư Ninh, em đừng suy nghĩ miên man nữa, mọi việc sẽ ổn thôi.”
Trương Tư Ninh phản bác nói: “Dù vậy cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-den/1278991/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.