Tạ Hướng Khải ôm khăn tắm cùng áo quần vào phòng của Sở Trầm Dương,nhìn đến phòng tắm còn rộng gấp hai lần phòng ngủ của mình khi còn ở trại mồ côi, cậu liền bĩu môi đặt quần áo ở chỗ khô ráo, vừa pha nước tắm vừa nói
- Đúng là người giàu, việc gì cũng thích khoa trương cả, có chỗ để tắm rửa được rồi, xây cho rộng làm cái gì vậy?? Xí!! Đồ dư tiền
- Cậu nói ai khoa trương??
Trong một tiếng đồng hồ mà hết hai lần cậu đã bị dọa đến giật mình, vuốt vuốt lồng ngực đang có trái tim đập nhanh kia, Hướng Khải xoay người lại, nở nụ cười thân thiện hết mức đáp
- Đâu có!! Tôi có nói ai khoa trương đâu, ông chủ nghe lầm, nghe lầm rồi!! Haha
Sở Trầm Dựng nhìn cậu nhe răng cười nói dối không chớp mắt cũng không truy hỏi nữa!! Trực tiếp cởi áo quần ra, bước vào bồn tắm!! Lúc Hướng Khải muốn xoay người rời đi thì anh nói
- Ở lại đó chà lưng cho tôi!!
Hướng Khải tuy miệng thì cười hề hề vâng vâng dạ dạ, nhưng trong lòng đã muốn đưa ngón tay giữa ra nói
- Con mẹ nó!! Tay của ngài chỉ để làm cảnh thôi hả?? Có phải người khuyết tật đầu mà hành hạ người ta như thế?? Nếu..nếu như không phải ngài Sở đây là người phát lương cho tôi thì đừng có hòng lão tử đây chịu kì lưng cho ngài nhé!!
Dùng miếng bông tắm bắt đầu chà xát lưng Trầm Dương, ban đầu cậu làn còn rất chú tâm nhưng càng về sau nhìn những thớ thịt đaày cơ bắp săn chắc của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-den-dam-my/830906/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.