Tần Trú đỡ cậu đứng dậy, lấy nước khoáng ra đưa cho cậu: “Uống chút nước đi.”
Bùi Duẫn diễn đến nghiện: “Không uống, cậu đồng ý thì tôi mới uống.”
Tần Trú: “…”
Quấn chúng ăn dưa tỏ vẻ không hài lòng.
“Chỉ vậy thôi? Ngoài giao dịch ra còn gì nữa không? Mạnh dạn nói ra suy nghĩ của mình đi chứ!”
“Nhanh lên! Quần cũng cởi rồi, nhanh lên nào.”
Bùi Duẫn nhìn Tần Trú: “Nếu các cậu đã nói như vậy.”
Tần Trú: “Vậy thì?”
Bùi Duẫn: “Tôi nghĩ mình phải đáp ứng yêu cầu của mọi người. Bạn yêu, có một điều tôi luôn muốn nói với cậu.”
Tần Trú: “Nói đi.”
Bùi Duẫn bỗng nhiên xấu hổ: “Chuyện này tôi đã giấu trong lòng rất lâu rồi, Chính là… Cậu...”
Các bạn học nhao nhao vươn cổ lấy điện thoại ra muốn ghi lại khoảnh khắc này.
Bùi Duẫn: “Cậu có đồng ý thu ít tiền hơn một chút không? Hoa Bái đã gửi cho tôi lời nhắc tính tiền rồi.”
Tần Trú: “…”
Các bạn học im lặng hai giây, sau đó nhặt những chiếc chai rỗng trên mặt đất ném qua.
“Chết tiệt, cút đi!”
“Diễn một lần thì thôi đi, còn diễn lần hai?!”
Bùi Duẫn vừa cười vừa đỡ lấy chai nước khoáng rỗng rơi trước mặt: “Bị tôi lừa một lần là đủ rồi, lần thứ hai còn bị lừa. Làm theo lời các cậu có phải còn muốn dụ dỗ chúng tôi hôn nhau không?”
Các bạn học: “Đương nhiên rồi.”
Lão Tôn ho khan hai tiếng, trầm giọng nói: “Các em cho rằng thầy chết rồi sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474411/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.