“Không cần bàn bạc nữa.” Âm thanh này vừa phát ra, Bùi Duẫn đã lấy lại tinh thần, trong lòng đã chuẩn bị kịch bản sẵn, cùng với trình độ biểu diễn phong phú.
Cậu đang đợi Chung Lan Tâm phối hợp biểu diễn cùng, nhưng ai ngờ người ở đằng sau cất tiếng nói: “Mẹ đồng ý.”
Bùi Duẫn : “…”
Bùi Duẫn: “Hả?”
Chung Lan Tâm liếc nhìn cậu một cái: “Hả cái gì mà hả, cho dù con có đồng ý hay không thì mẹ cũng đã đồng ý rồi.”
Chung Lan Tâm thực sự đã đồng ý rồi!
Theo lời Tần Trú nói, thời gian là ba năm.
Trong đầu Bùi Duẫn đầy dấu chấm hỏi.
Chuyện này thật là vớ vẩn, cậu cứ nghĩ Chung Lan Tâm nhất định sẽ từ chối.
Như bị vả vào mặt rất đau.
Vừa hay y tá đi kiểm tra phòng, liên tục hỏi đông hỏi tây Tần Trú.
Bùi Duẫn nhân lúc không ai chú ý, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ đã nhận bao nhiêu lợi ích?”
Chung Lan Tâm nhìn cậu với tâm trạng phức tạp, thở dài: “Nhận cái rắm, mẹ làm việc này vì ai chứ?”
Bùi Duẫn mới đầu còn không hiểu, nhưng sau khi một đại sư ăn mặc chỉnh tề bước vào cửa, cậu chợt hiểu ra điều gì đó.
Cậu kéo váy ngủ của Chung Lan Tâm: “Tên lừa đảo đó đã nói gì với mẹ?”
Chung Lan Tâm dùng lực nhéo eo cậu, hạ thấp giọng tức giận nói: “Cái gì mà lừa đảo, đại sư Hà là một cao nhân thật sự.”
Bùi Duẫn đau đến mức thở hổn hển: “Tráng sĩ, thủ hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474357/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.