Chu Tuyết cảm thấy rất oan uổng. Chuyện này sao lại trách cô chứ? Đây quả thật là tai bay vạ gió, chính cô cũng rất tức giận. Sau khi khỏe lại, cô nhất định sẽ tìm Vệ Tường tính sổ, uổng cho cô còn xem hắn là bạn, vậy mà lại bán cô đi, đẩy cô vào tình thế nguy hiểm.
Sau khi tỉnh lại, Chu Tuyết không thể ăn ngay vì quá đói và mất nước đã lâu, cho dù được phép ăn thì cô cũng ăn không vô.
Lúc về đến nhà, bác sĩ đã đợi sẵn từ lâu, sau khi khám xong lập tức truyền dịch glucose (đường) cho cô.
Chu Tuyết nằm trên sô pha, khi túi dịch truyền được một nửa, cô cũng lấy lại được chút sức lực.
Sau khi đưa cô về, Tạ Khinh Hàn đi thẳng lên lầu, đến giờ vẫn chưa xuống.
Chỉ có bác sĩ và trợ lý Hoàng trong phòng khách.
Cô không nhịn được mà hỏi trợ lý Hoàng, “Tạ Khinh Hàn đâu? Anh ấy bận à?”
Trợ lý Hoàng gật đầu, “Ừm. Có một cuộc họp khẩn cấp.”
Anh không dám nói, có lẽ Tạ Khinh Hàn vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.
Sáng sớm hôm nay, lúc đang làm thủ tục ở sân bay để đi công tác thì nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ công ty: “Tạ tổng, vừa rồi có người gọi đến nói cô Chu bị bắt đã ba ngày rồi.”
Mọi người đều biết Chu Tuyết là em gái của Tạ Khinh Hàn, quản lý công ty nhận được cuộc gọi này cũng rất lo lắng.
Vẻ mặt của Tạ Khinh Hàn lúc đó vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-nho-thuong/3247796/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.