Lúc này đây giữa hai người tồn tại một thế giới nhỏ bé, yếu ớt, độc lập.
điện thoại của cô vang lên, Lâm Thanh Khải đang bước tới đó thuận tay cầm lấy cho cô. Lướt qua màn hình, tên hiển thị là 'anh trai'.
Lâm Thanh Khải nhàn nhạt lên tiếng, tắt đèn đi.
Anh nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình hoàn toàn là không phải cố ý, Tương Linh nằm vội vào chăn, đang muốn bấm điện thoại trả lời thì đệm giường lún xuống, thân thể mang theo sữa tắm đè lên người cô.
Ngón tay Có phần thô ráp vói vào bắp đùi cô.
Một tay Tương Linh bấm phím tắt, tay kia đặt trên lưng anh: "Dừng lại."
Lòng ngón tay Lâm Thanh Khải đang dán trên âm vật của cô nhẹ nhàng vuốt xoa: "Hình như là sưng lên, đau không?"
Trong lòng Tương Linh mềm nhũn: "Một chút thôi." cô nhỏ giọng nói.
"Vừa sờ em đã liền không khống chế nổi rồi." Lâm Thanh Khải thấp giọng: "Cực kỳ nhiều nước, vẫn muốn nuốt anh?"
"Hả?" Tương Linh ôm anh: "Lần sau anh làm nhẹ chút."
Lâm Thanh Khải nở nụ cười: "Được."
Trong phòng an tĩnh lại, trần nhà tối như mực, có thể nghe thấy được tiếng ô tô gàm rít chen qua khe cửa sổ.
Lâm Thanh Khải hạ môi xuống, một phen mút trọn vành tai cùng cổ cô.
Tương Linh vỗ về lưng của anh, điểm điểm nhận thấy bắp thịt đường vân trên người anh, ngẫu nhiên vẫn là tràn ra âm thanh rên rỉ nho nhỏ.
Cô cực kỳ thích loại yên tĩnh mà lại thân mật này. Sau đó, cô dần chìm vào giấc ngủ.
Một đêm này Tương Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516713/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.