Sau ba ngày từ ngày bị ép phát tình lần trước dấu hiệu tạm thời của Cố Phương Yến vẫn chưa mất hết. Sáng sớm trước khi ra ngoài Tạ Phỉ đều dùng thuốc che mùi tin tức tố. Bây giờ trên người cậu toàn là mùi cam quýt. Vậy mà Bùi Tinh Nguyên cũng có thể ngửi ra được, Tạ Phỉ cảm thấy kiếp trước anh ta nhất định là một con cún.
Nhưng tất nhiên cậu không thể nói ra chân tướng với Bùi Tinh Nguyên được. Tạ Phỉ giả vờ giả vịt cúi đầu, cánh mũi mấp máy mấy lần, nghi hoặc hỏi: “Sao em lại không ngửi thấy nhỉ.”
“Có biết cái gì là thích ứng với mùi vị không? Nếu em ở lâu trong phòng để hoa lan thì sẽ không ngửi thấy mùi lan ở đó nữa, đấy là một ví dụ điển hình. Em không nhận ra mùi trên người mình cũng là việc bình thường”. Bùi Tinh Nguyên đẩy kính râm lên đầu, quay người nhìn quanh phía Tạ Phỉ bước tới lúc nãy. “Thành thật khai báo đi, đang yêu đương đúng không? Đúng thì nhận ngay đi, anh cũng đâu có phải là loại anh trai không tiến bộ. Chậc, để anh xem xem em vừa đi ra với ai…”
Tạ Phỉ căn bản không sợ Bùi Tinh Nguyên nhìn ra. Cổng trường người cả là người, có thể tìm tới coi như cậu thua. Tạ Phỉ đi sang bên ghế lái mở cửa xe ra, cố gắng đợi vài giây rồi mới làm một động tác “mời” với Bùi Tinh Nguyên. “Có thấy ai không? Không có phải không, không có thì mau về chỗ lái xe”.
“Là người kia hả?” Bùi Tinh Nguyên hất cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dau-tien-chuyen-truong-da-to-tinh-voi-hotboy-truong-co-phai-hoi-sai-sai/3430101/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.