Trằn trọc cả đêm chỉ vì được đi chơi với Hạ Băng, người nào đó đúng là không còn tiền đồ nữa mà. Trí Vĩ ngồi trên sofa, tay cầm hờ ly rượu, thỉnh thoảng nhấp lấy một ngụm rồi lại suy nghĩ gì đó. Anh nhớ lại lúc chờ thức ăn mang ra anh có hỏi cô về chuyện thực tập.
'' Đợi đồ nướng mang lên, Trí Vĩ tìm chuyện để nói, vừa hay anh cũng đang định điều tra một chút, giờ thì thấy người ddi điều tra thì hỏi trực tiếp cũng không tệ lắm. Anh hỏi:
-Lúc nãy có nghe mọi người đề cập đến việc thực tập của sinh viên trường các em. Em đã chọn được nơi nào phù hợp chưa?
Hạ Băng nhanh chóng trả lời, cũng chẳng nghĩ gì về ý nghĩ sâu xa trong câu nói của người hỏi.
-Nhà trường sắp xếp cho học sinh nên được điều đi đâu thì em đi đó.
-Chẳng phải Như Ý trở về làm việc ở công ty trong gia đình sao? Các em không định làm việc chung?
Hạ Băng cười tươi nói những gì mìn suy nghĩ cũng là quan niệm trong lòng cô từ trước đến nay:
-Thật ra không phải không được. Như Ý cũng có đề nghị với em, nhưng em đã từ chối rồi. Nếu làm vậy sẽ chẳng phải sẽ gây rắc rối không nên có cho cậu ấy hay sao? Vả lại, chỉ có tự dựa vào chính mình thì em mới có thể tự đánh giá được bản thân mình đã làm được những gì.
Hạ Băng nói với ánh mắt đầy kiên định nhất thời làm cho Trí Vĩ ngây ra. Làm cô nàng có chút ngượng hỏi khẽ:
-Có phải em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dau-gap-lai-anh-muon-cuoi-em/1727924/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.