Ngày hôm sau, An Thiên và Minh Khải có hẹn gặp nhau đi tham quan làm quen thành phố. Nhưng đó là chuyện của buổi chiều. Buổi sáng An Thiên vẫn phải đến công ty xử lí công việc, mà muốn nghỉ một buổi thì phải làm số lượng gấp đôi, nguyên cả buổi làm việc không ngơi tay. Đến lúc làm xong cũng đã 11 giờ trưa. Hôm nay ông chồng của cô cũng bận không kém, nên lúc nãy hai người cũng có nói chuyện qua điện thoại dặn dò ăn uống đầy đủ, cô định nói mình chiều nay sẽ đi cùng Minh Khải thì đầu dây bên kia đã bị người ta kéo đi họp nên cũng thôi, không nói nữa. Đúng lúc này Minh Khải gọi đến hẹn ra ngoài ăn cơm, tất nhiên là đồng ý rồi. Sau khi xem qua tập hồ sơ còn lại mà thư kí mới đưa xong cô nhanh chóng rời khỏi văn phòng, mà không biết mình đã để quên điện thoại trên bàn làm việc.
Minh Khải đã tới đợi bên đường từ lúc nào. Một thân anh tuấn cao ráo dựa vào xe, đôi nâu đen cuốn hút, làm cho biết bao nhiêu cô gái đã bị đổ gục trước vẻ đẹp này. Một người đàn ông hoàn mĩ. Mới vừa nhìn thấy bóng dáng của An Thiên thì trên khuôn mặt này biến đổi chóng mặt. Rõ ràng lúc nãy có vài cô gái đến làm quen xin số điện thoại thì y như rằng chẳng thèm quan tâm còn tặng thêm ánh mắt chán ghét đến lạnh sống lưng nữa. Giờ thì sao? vừa gặp An Thiên ánh mắt vui mừng thấy rõ, vừa nhìn là biết tâm trạng đang rất tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dau-gap-lai-anh-muon-cuoi-em/1727886/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.