Sáng hôm sau
Trên chiếc giường êm ái, những tia nắng len lỏi chiếu vào mặt vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang say ngủ của An Thiên. Cô mơ màng mở đôi mắt, đến lúc tỉnh táo hẳn thì mới nhận thấy mình không thể nhúc nhích được, bởi bị người nào đó ôm chặt trong lòng. Cô ngọ nguậy cố thoát ra nhưng kết quả lại bị ôm chặt hơn. Tinh Anh mắt vẫn nhắm nhưng miệng lại rất yêu nghiệt:
- Vợ à, chào buổi sáng.
An Thiên không quá quan tâm đến lời chào buổi sáng vừa rồi, điều cô quan tâm hiện tại là tư thế của hai người, cô đang nằm trong lòng của Tinh Anh. Tất nhiên là lần đầu tiên rồi, mặc dù không có hiện tượng bài xích nhưng cô cũng không phải loại con gái kia.
-Anh thả em ra, hôm nay em có tiết học.
Mắt vẫn nhắm, Tinh Anh vẫn giữ tư thế, ôm An Thiên với bộ dạng đầy thỏa mãn, giọng điệu lười nhát:
-Hôm nay em xin nghỉ ở nhà cùng anh ngủ.
An Thiên im lặng một chút nhìn ngắm người đàn ông trước nay dường như chưa từng nhìn rõ. Trong lòng cảm thán ''tên này đúng là rất đẹp, tóc thì mượt, thân hình đẹp còn có thêm làn da màu mật còn chưa nói đến khuôn mặt , thật quá hại người mà, hại người ta nhìn hoài mà không cảm thấy chán''. Giọng nói bắt tay lại một lần nữa vang lên đầy vẻ trêu ghẹo:
-Sao nào đẹp trai lắm phải không, có phải lúc này em cảm thấy lựa chọn của mình vô cùng đúng đắn khi lấy được anh đúng không?
An Thiên giật mình, vậy mà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dau-gap-lai-anh-muon-cuoi-em/163572/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.