147.
Tại buổi trình diễn thời trang mùa xuân của Alex Wu.
Trên sàn diễn kim loại lạnh băng, Lam Ngạo Văn là người mẫu mở màn vừa lên sân khấu, dưới sàn chữ T đã trở thành hội trường bên dưới sân khấu nhạc Rock.
Nữ A:
– A, Lam nữ vương liếc nhìn tôi!
Nữ B:
– Nữ vương! Ôi máu mũi của tôi!
Mèo A:
– Ngài báo hoa, chúng tôi vĩnh viễn là fan của ngài!
Mèo B:
– Ngài báo hoa uy vũ hùng tráng!
Bảo an:
– Mẹ ơi ở đâu ra nhiều mèo thế này? Đội trưởng, đội trưởng, chỗ em có nhiều mèo lắm… Cầu trợ giúp!
Nữ C:
– Ôi đẹp chết mất!
Nữ D:
– Mẹ ơi bên dưới áo lông là chân trần!
Lam Ngạo Văn phụng phịu đi hết mở màn, quay vào hậu trường thay quần áo.
Người đại diện lo sợ nơm nớp:
– Cậu không sao chứ?
Lam Ngạo Văn đứng tại chỗ, mặc cho hai trợ lí lột quần áo mình chỉ để lại một chiếc quần lót, cười nhạt:
– Yên tâm, chút chuyên nghiệp ấy tôi vẫn phải có.
Đạo diễn hậu trường:
– Được rồi! Sắp lên sân khấu rồi!
Lam Ngạo Văn sửng sốt, cúi đầu nhìn chiếc quần đen bó sát thẳng tắp như cột điện, trên cổ là một chiếc khăn màu đen, nửa thân trên để trần:
– Quần áo đâu?
Trợ lí:
– Không có quần áo! Chỉ thế thôi!
Lam Ngạo Văn:
–!!!
Người đại diện mau chóng giơ tay ngăn trước mặt Lam Ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-nam-than-va-meo/2034216/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.