Lưu Trạch Dương vẫn ngồi trong phòng khách suy nghĩ, tay vẫn đè lại dạ dày còn đang đau đớn. Anh đã uống thuốc rồi, nhưng dường như không có hiệu quả, hiện tại cơn đau vẫn mạnh mẽ như cũ. Anh ngồi trong chốc lát, nhìn thấy người trên lầu không có động tĩnh gì, đột nhiên nghĩ tới gì đó, cố nén lại cơn đau chạy nhanh lên lầu.
Cửa phòng ngủ bị mạnh mẽ mở ra, Tô Uyển Cầm từ trên ghế đứng bật dậy, sợ hãi nhìn anh. Trong phút chốc như tìm lại được hô hấp, anh thở dốc cho bình tâm lại, rồi kéo cô đi xuống lầu. Trong khoảnh khắc đó, anh đã nghĩ cô lại tìm đến cái chết suy nghĩ ấy không ngừng lan tràn khiến anh ngay lập tức chạy lên.
Hai người cùng đi xuống lầu, Lưu Trạch Dương có thể cảm nhận được suốt quãng đường đi, bàn tay trong tay anh không ngừng run rẩy. Anh để cô ngồi xuống sofa, còn mình thì đi vào phòng bếp nấu cho cô ít cháo. Thấy bên trong im lặng, Tô Uyển Cầm không nhịn được đứng dậy đi vào phòng bếp. Thấy người bên trong đang loay hoay với nồi cháo, cô đi đến phía sau anh một đoạn, nhẹ giọng nói:
"Anh để đó tôi làm cho..."
Lưu Trạch Dương nghe thấy âm thanh, quay đầu lại nhìn cô, rồi không nói gì, đi lại kệ lấy một chiếc bát, nhưng mới đi được vài bước đã xây xẩm mặt mày, khom lưng chống tay vào bồn rửa bát, nôn ra rượu loãng cũng tia máu chói mắt.
Tô Uyển Cầm bất giác lùi lại nhìn đến người đàn ông đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-bau-troi-chang-con-xanh/3335521/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.