🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Bạch Hân Nghiên đến nơi, Tô Uyển Cầm đã không còn run rẩy như trước, chỉ là ngồi co ro nơi góc tường vô cùng đáng thương. Tư duy của cô đã đình trệ một thời gian, hiện tại tỉnh táo lại vẫn có chút mơ hồ. Bạch Hân Nghiên cũng không ra hỏi, đuổi Lưu Trạch Dương ra ngoài, một mình cùng Tô Uyển Cầm nói chuyện.



"Uyển Cầm?"



Bạch Hân Nghiên nhẹ nhàng hô một tiếng rồi ngồi xổm xuống trước mặt cô, đưa tay chạm nhẹ lên tay cô. Tô Uyển Cầm ngẩng đầu, nhìn người trước mặt, nhẹ giọng gọi một tiếng "Chị."



Bạch Hân Nghiên dường như là thở ra một hơi, bàn tay cũng nhẹ nhàng vỗ về trên mu bàn tay cô.



"Chúng ta ngồi lên giường nói chuyện được không? Dưới sàn lạnh lắm."



Tô Uyển Cầm gật đầu, nương theo tay của Bạch Hân Nghiên ngồi lên giường.



Mà lúc này, Lưu Trạch Dương ngồi trong sofa phòng khách, nhắm hai mắt lại, tay vẫn ấn lên dạ dày, sắc mặt nhưng đông một tầng băng mỏng. Hứa Cảnh Nghi ngồi một bên nhìn anh, nhìn sắc mặt khó coi kia cũng không mở miệng hỏi, chỉ đứng dậy đi đến cửa châm thuốc hút.



Trời hửng sáng, Bạch Hân Nghiên mới mở cửa đi xuống nhà. Lưu Trạch Dương nhíu mày nhìn cô, cô hiểu anh muốn hỏi gì, chỉ đơn giản đáp.



"Con bé không có việc gì."



Lưu Trạch Dương gật đầu, đứng dậy muốn lên phòng nhìn cô, đã bị Bạch Hân Nghiên níu tay lại.







"Tôi nghĩ nên nói với cậu chuyện này."



Lưu Trạch Dương như có dự cảm chẳng lành,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-bau-troi-chang-con-xanh/3335520/chuong-21.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngày Bầu Trời Chẳng Còn Xanh
Chương 21: "Em muốn đi?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.