Trần Bác Văn nhẹ đẩy cửa vào, ngồi xuống ghế nhìn người an ổn ngủ trên giường. Lại nghĩ đến thông tin nghe được từ bọn Tiểu Quỷ có chút thở dài.
"Chuyện gì nên đến cũng sẽ đến thôi. Hi vọng, chị sẽ vượt qua được."
3h chiều, Trần Bác Văn gọi Tô Uyển Cầm dậy. Chỉ 2-3 tiếng cô đã mở mắt, ngơ ngác nhìn cậu. Trần Bác Văn lau mặt cho cô rồi dìu cô đi xuống lầu, ra ngồi ngoài hoa viên.
Trời chiều nắng nhẹ, gió hiu hiu thổi, Trần Bác Văn ngồi cạnh Tô Uyển Cầm nơi xích đu không kìm được lười biếng. Hóa ra, con người cũng có thể nhàn nhã đến vậy.
Sắc trời dần tối, nghĩ đến dì giúp việc có lẽ đã nấu xong bữa tối, Trần Bác Văn đứng dậy, tính dìu Tô Uyển Cầm vào nhà thì bên ngoài có tiếng xe phanh gấp. Người đến vậy mà Lâm Ngọc. Cô ta vậy mà lại đưa vệ sĩ đến. Trần Bác Văn đứng chắn trước mặt Tô Uyển Cầm, đối diện với Lâm Ngọc, lời nói đã không còn cợt nhả như thường ngày.
"Lâm đại tiểu thư có việc gì mà lại đến đây thế này?"
"Trạch Dương có nhà không. Tôi muốn gặp anh ấy."
Từ sau bữa tiệc đó, tài nguyên phim ảnh của cô liên tục bị đoạt đi. Tìm hiểu mới biết là Lưu Trạch Dương nhúng tay, cô tìm anh mãi mà không có thông tin gì. Hôm nay, cô mới phải đánh liều đến tận nhà. Vì sợ anh không cho cô vào nên cô đã mang theo vệ sĩ để đề phòng.
"Anh ấy không ở đây? Cô đi về đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-bau-troi-chang-con-xanh/3335517/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.