Nói xong, tôi muốn vả luôn vào cái miệng của mình, sao mà nó thật thà quá đỗi.
Nhìn đôi mắt ươn ướt của người đối diện, sống lưng tôi lạnh toát. Anh từng bước tiến tới, còn tôi thụt lùi, cho đến khi bị vách tường ngăn lại thì đứng im như tượng.
- Mỹ Trân à, anh rất muốn nhìn em mặc nó, hay là.. bây giờ em mặc cho anh xem.
Hơi thở nam tính phả vào mặt làm cho da gà tôi nổi rần rần. Thơm thì có thơm đó nhưng tôi chẳng quen chút nào. Bàn tay với những ngón thon dài của anh dần dà nâng cằm tôi lên, giữ cho hai khuôn mặt đối diện nhau.
Bình thường, tôi thấy anh rất đẹp trai nhưng khoảng cách gần quá khiến tôi trông anh không khác gì con ốc nhồi cả, chỉ thấy mỗi đôi mắt đen lay láy với hàng mi dài còn hơn cả mi tôi.
- Hay là.. mình vào phòng, tái hiện lại cảnh đêm qua nhé.
Tôi nhanh chóng quay lệch mặt sang một bên, tránh né nụ hôn gần đặt xuống trên môi mình.
Đúng là lúc tỉnh dậy trong phòng Hoàng Thiên, tôi đã cảm thấy mình rất có lỗi nhưng những hành động và lời nói của anh từ nãy đến giờ khiến tôi vô cùng bức xúc và khó chịu, xem ra, anh có vẻ vui và hưởng thụ lắm, đâu có bị sang chấn tâm lý như tôi lo thừa chứ.
- Không đâu, anh hãy quên chuyện đêm qua đi. Sau này đừng nhắc lại nữa, chẳng vinh hạnh gì cho cả anh và tôi cả.
- Là ai vào phòng anh? Ai lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-anh-truong-thanh/2903733/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.