Em cầm lấy đôi bông tai ấy, nhưng không đi gặp anh ngay.
Em chạy vộilên nhà, bỏ sách xuống, mở chiếc hộp tinh xảo bằng nhung kia, lấy đôibông tai ra, vui sướng đeo lên, sau đó ở trước gương ngắm nghía chínhmình.
Đôi bông tai ấy rất đẹp, vì là đồ anh mua.
Em ngắm mình trong gương thật lâu, quyến luyến không nỡ trả lại nó cho anh, em ngu ngốc mong anh nói với em:
“Nếu Hạ Hạ không cần thì em cứ giữ đi.”
Em soi gương lâu thật lâu, ngắm đi ngắm lại hết bên này đến bên kia rất nhiều lần,khoảnh khắc thấy những viên ngọc trai đong đưa bên tai em, em cảm thấynhư nó đã là của em vậy.
Sau đó, em lục tung tủ đồ để tìm bộ quần áo đẹp nhất mặc vào, cất đôi bông tai vào trong hộp rồi chạy đi tìm anh.
Em náo nức như đi gặp người yêu vậy, vội chạy về phía anh.
Người giúp việc già của anh mở cửa.
Anh chưa về nhà. Bà ấy nhận ra em nên cho em vào nhà chờ.
Vì thế, em lại một lần nữa lén nhìn trộm cuộc sống của anh.
Khi ngườigiúp việc của anh đã vào bếp, em bắt đầu vuốt ve cây đàn dương cầm củaanh, cả những đĩa nhạc và sách trên giá của anh nữa, trong đó có mấycuốn về kiến trúc mà em đã đọc ở thư viện, trong lòng không khỏi đắc ý.
Em lại lặng lẽ nhìn trộm phòng ngủ của anh. Lúc này đây, em không chỉ nhìn thấy một góc giường của anh mà thấy trọn vẹn nó.
Sau đó, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-anh-mai-yeu-em/2290688/chuong-13.html