Hạ Hạ nói trông anh rất tuấn tú.
Cậu ấy sai rồi.
Bề ngoài của anh còn đẹp hơn rất nhiều so với hình dung của cậu ấy, thậm chí còn hơn cả trong tưởng tượng của em.
Em từng nghĩ chắc anh cũng như những gã từng hẹn hò với cậu ấy, tuy ngoại hình đẹpđẽ nhưng nếu không phải là dạng trai bao bám váy phụ nữ thì cũng là kiểu công tử bột ẻo lả như đàn bà, không có chút nam tính nào, đi đường nếuchẳng may bị ngã thì chỉ biết khóc gọi mẹ mà thôi.
Tuy anh luôn nói với em:
“Anh già quá rồi! Anh lớn hơn em đến hai mươi lăm tuổi!”
Nhưng, trong lòng em, cho tới bây giờ anh chưa từng thay đổi, vĩnh viễn giống như thời khắc đó, là người em vừa gặp đã yêu.
Ngày đó anhmặc một bộ comple màu lam, bên trong là áo sơ mi tối màu đã mở hai cúctrên cùng ra, tay cầm cà vạt, hẳn là được cởi ra lúc anh đi lên lầu.
Anh cao ráo, tóc ngắn đen bóng gọn gàng, nét mặt hoạt bát sinh động, dáng vẻ đường hoàng nghiêm nghị.
Tư thế cầmcà vạt của anh sao lại phóng khoáng đến thế! Nụ cười của anh sao lại mêngười đến thế! Có một giây đồng hồ, đôi mắt thâm thúy của anh tò mò nhìn về phía em.
Đó là ánh mắt rất đa tình, nhưng cũng đầy thông minh và phức tạp. Nhiều năm qua, em mãi vẫn không nhìn thấy được ánh mắt ấy.
Đối với một cô gái mười bảy tuổi mà nói, giờ khắc ấy tựa như vĩnh hằng.
Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-anh-mai-yeu-em/2290679/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.