tháng Hai, hồi IV
Thoáng cái mà năm mới đã đến, nhờ có ngày lành tháng tốt nên những việc tồn đọng gần như được giải quyết hết. Tổ công tác khẩn cấp đã cho Dịch A Lam và bốn người khác nghỉ lễ ba ngày, như Nghiêm Phi từng nói: khi năm mới đến, cũng là lúc Dịch A Lam sẽ về thăm gia đình.
Tiêu Hạo đã lên máy bay về nhà ngay trong đêm được thông báo; và tất nhiên, đương lúc anh ta háo hức trên chuyến phi cơ thì những đặc vụ được đào tạo bài bản cũng đang bí mật hộ tống và bảo vệ gia đình anh.
Mạnh Khởi cũng thu dọn hành lý, rời đi vào sáng hôm sau.
Và bởi gia đình của Dịch A Lam rất gần, y đã nán lại đến trưa mới sửa soạn về nhà. Khi ra đến cửa, Châu Yến An đã cười hỏi "có muốn anh đưa em về không". Dịch A Lam bấy giờ mới nhận ra mình ôm trái tim thiếu nữ, chỉ xa nhau ba ngày thôi, Tiêu Hạo còn lắm lần than thở sao nghỉ quá ít kìa.
Nhưng khi chiếc xe do Tổ công tác cung cấp càng đến gần Bệnh viện Quân đội, y càng suy sụp vì nhận ra, rằng nguyên nhân cơ bản khiến mình lần lữa, luyến tiếc, chùn bước là vì y biết Châu Yến An phải đón Tết một mình trong khu ký túc xá. Y lại quá hèn nhát, vừa tham lam tình yêu ngọt ngào mà bất chấp hậu quả, vừa không đủ dũng khí thú nhận mối quan hệ giữa mình và Châu Yến An với mẹ.
Châu Yến An có chăng đã nhìn thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163207/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.