Sau khi tán gẫu cùng Thẩm Dữ, Khương Quế có chút buồn chán.
Thỉnh thoảng lại nghĩ tới Tống Chiết.
Cô gãi gãi đầu, nỗ lực vứt bỏ những suy nghĩ kỳ kỳ quái quái trong đầu trong đầu.
Thật sự không nhịn được nữa, Khương Quế gọi điện thoại cho Úc Thất.
"Bảo bối, đi dạo phố đi ~" Khương Quế làm nũng "Đi nha đi nha ~"
"Khương Quế, cậu bình thường chút cho mình." Úc Thất ở điện thoại đầu bên kia tỏ vẻ ghét bỏ, "Được rồi, được rồi, chờ mình thay quần áo cái đã."
Khương Quế mỉm cười đi tới phòng để quần áo: "Vẫn là cậu tốt nhất mà, bảo bối ~ Yêu cậu, moa moa ~"
Cúp điện thoại, Khương Quế đứng trước tủ quần áo chậm rãi lựa đồ.
Úc Thất và cô đã chơi với nhau từ bé tới giờ, cô nàng này sẽ không ra khỏi cửa nếu chưa gội đầu, đắp mặt nạ và trang điểm.
Khương Quế mặc một chiếc áo len mỏng màu hồng nhạt cùng với váy dài.
Sau đó tùy tiện uốn tóc một chút rồi ngồi lên xe ra ngoài.
Khương Quế thích nơi có bầu không khí một chút, mặc quần áo, chụp ảnh, xem một ít video ngắn cũng thích xem loại có bầu không khí ấy.
Mỗi người đều có cách định nghĩa riêng về cái đẹp.
Kiểu Khương Quế thích chính là vẻ đẹp mông lung mờ ảo.
Tới trung tâm thương mại, cô tùy ý tìm tiệm trà sữa gọi một ly, ngồi xuống chờ Úc Thất.
"Trùng hợp ghê." Trương Thiến kéo Lâm Hàm đi tới.
Khương Quế trên mặt cười hì hì, dường như không hề có chút khúc mắc nào đối bọn họ, nói: "Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngat-mot-nhanh-que-hoa/858216/chuong-5.html