Mấy ngày kế tiếp đều gió êm sóng lặng.
Khương Quế hoài nghi Tống Chiết đã từ bỏ.
Đó là điều bình thường, trong lòng cô tự an ủi chính mình như vậy. Rốt cuộc cô sớm phải nên quen với chuyện này rồi.
Nhưng mấy người Lý Xu, Trương Khinh có thể nhìn ra mấy ngày nay Khương Quế có chút không thích hợp.
Giống như là bị từ chối lời tỏ tình vậy, toàn thân trên dưới tản ra nhàn nhạt ưu thương.
Sau khi tan học, hai người túm Khương Quế đi tới quán bar nổi danh bên này.
"Tớ nói này Khương đại tiểu thư" Trương Khinh cùng Lý Xu liếc nhau, tươi cười mở miệng: "Gần đây có phải cậu gặp chuyện gì đúng không?"
"Không có" Khương Quế nhấp môi cười khẽ: "Suy nghĩ nhiều rồi bảo bối à."
Lý Xu ngồi bên cạnh Khương Quế rót một ly rượu.
"Cả người cậu đang tản ra hơi thở của nỗi buồn đấy." Cô liếc nhìn Khương Quế, tấm tắc bảo lạ, "Khương đại tiểu thư của chúng ta không ngờ cũng có ngày khốn khổ vì tình như này cơ."
Khương Quế bất đắc dĩ cười, bưng lên ly lên uống một hơi cạn sạch, không nói thêm cái gì.
Không chịu nổi nữa, Trương Khinh cùng Lý Xu một trái một phải ép cung.
Cô cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, đem mọi chuyện kể lại đại khái.
"Mẹ nó!" Trương Khinh mở miệng trực tiếp phun "lời thơm tiếng ngọt": "Vậy cậu đồng ý cho anh ta cơ hội?"
Khương Quế dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người gật gật đầu.
Lý Xu có chút buồn cười: "Vậy cậu đây là thế nào?"
Cô rót thêm cho Khương Quế chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngat-mot-nhanh-que-hoa/858215/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.