Chương trước
Chương sau
“Hạo ca...” Hoa tỷ muội trước tiên lao về phía Trần Hạo mềm nhũn dưới đất, khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp tràn ngập vô tận lo lắng, che kín nước mắt trong suốt. Các nàng biết Trần Hạo cường đại, nhưng lại không nghĩ tới Trần Hạo sẽ thiêu đốt sinh mệnh.

“Lão đại!”

Đám người Thủy Vương cũng lao về phía Trần Hạo, ngay cả thủ hộ cánh cửa lớn cũng không cố kỵ nữa. May mà thành viên lâm thời cùng Mộng Tịch Dao vẫn duy trì một tia lý trí, ở một khắc này chiếm vị trí chủ đạo, liều mạng thủ hộ cánh cửa lớn. Không ai nhắc nhở đám người Thủy Vương, vì không đành lòng.

“Kích động cái gì? Thủ hộ tốt cửa lớn! Ta chẳng qua là thiêu đốt mấy chục năm tuổi thọ mà thôi, không chết được!” Lúc hoa tỷ muội bổ nhào vào bên người Trần Hạo, làm mọi người không ngờ tới là như hư thoát, rốt cuộc không cảm ứng được bất cứ năng lượng dao động gì, Trần Hạo trừng mắt nhìn mọi người ra lệnh.

“Vâng! Vâng!”

Sau trầm mặc ngắn ngủi, mọi người đều hưng phấn mà đáp.

Nhìn bộ dáng mọi người, trên mặt Trần Hạo không có chút biến hóa, nhưng trong lòng lại cười đáng khinh.

Thiêu đốt tuổi thọ, đừng nói hắn loại không biết bí pháp này, dù là biết cũng không cần thiết sử dụng. Hắn bổn ý chẳng qua là muốn che giấu thực lực thật sự của mình, dù sao ở đây trừ thành viên Ngạo Thiên, còn có bảy người lâm thời. Nhưng không nghĩ tới một câu lừa dối mọi người lại làm cho đám gia hỏa này cảm động hồ đồ, thành công lấy đức phục người.

Trần Hạo tất nhiên sẽ không giải thích. Cũng không phải lừa gạt cảm tình mọi người, trên thực tế, nếu thực gặp phải tuyệt cảnh, hắn cũng thực biết bí pháp thiêu đốt sinh mệnh, cũng chỉ có làm như vậy mới có thể cứu tính mạng mọi người, hắn cũng sẽ không chút do dự làm. Bởi vì đây là hắn bức bách mọi người đi tới một bước này, như vậy, thân là lão đại, hắn sẽ chịu trách nhiệm đối với mọi người.

...

Không có bí pháp thiêu đốt sinh mệnh, nhưng bởi vì Trần Hạo, lại làm đám người Thủy Vương, Cảnh Thiên Cương, Bách Lí Liên Thành, từng người như bốc cháy lên sinh mệnh, đột phá cực hạn bên bờ sụp đổ của bản thân. Trừ một mình Trần Hạo tiến vào trạng thái khôi phục tu luyện tầng thứ sâu, mười sáu người khác chia làm ba tổ, thay phiên chống đỡ quái thú mãnh liệt như nước ngoài cửa lớn.

Giết chóc không có một khắc ngừng lại!

...

Đám người Trần Hạo cũng không biết lúc bọn họ gặp phải quái thú thống lĩnh Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong, đám người đoàn trưởng Dã Lang thủ hộ đoàn đang dùng Thông Linh Kính theo đõi Trần Hạo. Trần Hạo thiêu đốt sinh mệnh bày ra lực lượng làm cho người của Dã Lang thủ hộ đoàn hoàn toàn bị dọa choáng váng. Vô luận là ai cũng không ngờ đến Trần Hạo lại cường hãn đến mức như thế, mặc dù sử dụng bí pháp thiêu đốt sinh mệnh, nhưng cũng thật sự quá khủng bố. Nhất là Trần Hạo lời cuối cùng nói với đám người hoa tỷ muội, Thủy Vương, hiển nhiên nói cho mọi người, hắn thiêu đốt tuổi thọ nhưng còn chưa tới tình trạng ngã xuống. Kiếm quang khủng bố là tình huống tuyệt chiêu liên phát, Hồ Bác Lãng có thể khẳng định hắn đối mặt cũng phải bị đánh thành cặn!

“Con mẹ nó, loại liều mạng này có thể tránh được bao xa thì tránh xa bấy nhiêu, tuyệt đối không nên đắc tội... Tiểu tử này sinh mệnh khí tức cũng chính là hai mươi suất đầu, nhưng đã là Nguyên Thần cảnh sơ kì đỉnh phong. Mấy chục năm tuổi thọ với hắn mà nói tuy cũng là cái giá thảm thiết nặng nề, nhưng ít ra thi triển mấy lần là không có vấn đề. Hơn nữa, theo cảnh giới của hắn tăng lên, tuổi thọ của hắn vẫn sẽ gia tăng...”

“Phải. Loại thiên tài như yêu nghiệt này, tấn thăng Tạo Vật cảnh là chuyện khẳng định, có lẽ căn bản không cần tới bao nhiêu năm. Tạo Vật cảnh đã có được ngàn năm tuổi thọ...”

“Được rồi, chúng ta cẩn thận một chút, nhiệm vụ lần này rõ ràng là vực ngoại quái thú bố trí cạm bẫy. Quái thú Nguyên Thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong chỉ sợ cũng có không ít, nếu không, quái thú đó sẽ không nói nhiệm vụ này sẽ tấn thăng đến cấp bốn. Muốn hoàn thành chỉ sợ không đơn giản như vậy. Giữ mạng quan trọng hơn, có thể giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu...”

“Vâng!”

...

Ước chừng dùng ba canh giờ, Trần Hạo rốt cuộc thở ra một hơi thật dài, tinh khí thần cả người trở nên cực kỳ no đủ. Nhưng miệng vết thương trên người lại vẫn tồn tại, lần này hắn tương tự cố ý cản trở công năng tự động chữa trị của bất tử huyết mạch. Hơn nữa cố ý làm cho tốc độ bản thân rèn luyện nguyên tinh thạch trở nên chậm đi rất nhiều. Nhưng dù là như thế, ba canh giờ đã có thể khôi phục, đối với mọi người cũng là tốc độ rất biến thái. Chỉ có hai người hoa tỷ muội đã nhìn ra cái gì. Các nàng chính là biết tốc độ rèn luyện nguyên tinh thạch của Trần Hạo nhanh bao nhiêu. Chẳng qua, hoa tỷ muội đương nhiên sẽ không lắm miệng.

“Cửa lớn ta đến thủ hộ! Các ngươi, tất cả bây giờ toàn lực khôi phục!” Trần Hạo sau khi tỉnh lại, không trì hoãn thời gian, nói thẳng.

“Một mình ngươi?”

“Yên tâm, ta đã khôi phục không sai biệt lắm.” Trần Hạo nói xong liền đi tới chỗ cửa lớn, vung kiếm nghênh đón. Cánh cửa rộng mười trượng nhất thời bao phú ở dưới kiếm ý khủng bố của hắn: “Nhanh lên, chờ các ngươi khôi phục không sai biệt lắm, chúng ta liền chia làm ba tổ!”

“Được!”

Nhìn thấy biểu hiện của Trần Hạo, mọi người không do dự nữa, từng người khoanh chân ngồi, tiến vào trạng thái toàn lực khôi phục.

Sau nửa canh giờ.

“Bách Lí Liên Thành, Cảnh Thiên Cương, Cao Đại Tráng, Bạch Tiểu Mỹ, Trương Vinh Vinh, Đàm Huệ, sáu người các ngươi là tổ thứ nhất. Lập tức đi ra ngoài cung điện săn giết, thời điểm chống đỡ không được lại quay về.”

“Còn cần đi ra ngoài?”

“Phải! Chúng ta mười bảy người sẽ chia làm ba tổ, một tổ nghỉ ngơi, một tổ thủ hộ cánh cửa lớn, một tổ đi ra ngoài lịch luyện. Các ngươi đi trước!”

“Khụ khụ... Được rồi...” Vẻ mặt mọi người đều hơi đổi, nhưng ánh mắt lại lóng lánh ra một sự kiên định, đáp. Chợt sáu người bọn Bách Lí Liên Thành đều chạy ra khỏi cung điện. Mọi người đương nhiên hiểu ý tứ Trần Hạo, hiển nhiên đây lại là một lần đánh sâu vào cực hạn của bọn họ. Vốn ở trong căn cứ địa này, thủ hộ cửa lớn cùng khôi phục đã cơ bản đến tình trạng duy trì cân bằng. Nhưng Trần Hạo hiển nhiên không hài lòng loại chém giết không đến nơi đến chốn này của mọi người. Sau khi chia làm ba đội, nhân số nghỉ ngơi cùng trông cửa giảm bớt, nguy hiểm tự nhiên đề cao, nhưng tốc độ săn giết lại cùng lúc nhiều người là giống nhau. Mà một đội bước ra ngoài cung điện đi săn giết tự nhiên phải đối mặt tình huống càng nguy hiểm hơn. Nhưng chiến tích chỉnh thể khẳng định sẽ tăng lên rất nhiều. Cái này là không thể nghi ngờ.

“Bây giờ chúng ta chia tổ. Mộng cô nương, ngươi thực lực tương đối mạnh, sáu người bọn họ với ngươi một tổ, có thể chứ?” Sau khi sáu người kia rời khỏi, ánh mắt Trần Hạo nhìn về phía Mộng Tịch Dao, mang theo một tia ngữ khí trưng cầu, hỏi. Thực lực Mộng Tịch Dao rất mạnh, Trần Hạo có thể cảm giác ra. Hơn nữa đối phương không phải thành viên chính thức của Ngạo Thiên, cho nên hắn không thể đối đãi như đám người Thủy Vương hạ mệnh lệnh như vậy.

“Có thể.” Mộng Tịch Dao khẽ nhíu mày, nhưng vẫn quyết đoán nói.

“Các ngươi bây giờ vẫn là toàn lực khôi phuc, chờ lúc tổ thứ nhất trở về, đó là thời điểm các ngươi đi ra ngoài! Mộng cô nương, thời điểm sáu người bọn họ không được, ngươi có thể đưa bọn họ trở về, tiếp tục ở bên ngoài. Đến lúc đó, thời điểm thủ hộ cửa lớn, lấy thực lực sáu người bọn họ hẳn là đủ rồi.”

“Được.” Ánh mắt Mộng Tịch Dao mang theo một tia cảm kích nhìn nhìn Trần Hạo, một tia bất mãn trong lòng cũng tiêu trừ. Dù sao, lấy thực lực nàng, mang theo sáu gia hỏa kém nàng quá lớn thật sự có chút chịu thiệt. Nhưng bây giờ Trần Hạo an bài như thế lại tiêu trừ điểm ấy.

“Thủy Vương, Hoan Hoan, Nhạc Nhạc, bốn người chúng ta là tổ thứ ba. Các ngươi thời điểm không sai biệt lắm, đến thay ta trong chốc lát trước! Bốn người chúng ta cần chờ thời điểm tổ hai trở về, đổi tổ thứ nhất thủ hộ cửa lớn, mới có thể đi ra ngoài.”

“Vâng!”

...

Thời điểm không đến một canh giờ, sáu người bọn Bách Lí Liên Thành và Cảnh Thiên Cương từng người liều mạng ra sức quay về đến trong cung điện. Thời gian bọn họ khôi phục vốn là ngắn ngủi, cũng chưa khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, có thể ở trong đàn quái thú Nguyên Thần cảnh giới trung kỳ, hậu kỳ kiên trì gần một canh giờ đã là tương đối khó được. Sáu người sau khi trở về liền tiến vào trong cung điện, bắt đầu toàn lực khôi phục.

Gần như đã hoàn toàn khôi phục, bảy người bọn Mộng Tịch Dao ở dưới Mộng Tịch Dao suất lĩnh, chạy ra khỏi cung điện.

Trần Hạo và Thủy Vương, hoa tỷ muội bốn người, thay phiên thủ hộ ở cửa, để sáu người bọn Bách Lí Liên Thành toàn lực khôi phục.

Một canh giờ sau, Mộng Tịch Dao mang theo sáu gã đoàn viên lâm thời thực lực tương đối kém về tới trong cung điện.

“Ta và các ngươi cùng nhau?” Mộng Tịch Dao chưa bước vào cung điện, mà ở cửa vừa săn giết quái thú, vừa nhìn Trần Hạo nói.

Giờ phút này đã đến lượt sáu người bọn Bách Lí Liên Thành đảm đương chức trách thủ hộ. Mà bốn người bọn Trần Hạo thì đến thời điểm đi ra ngoài săn giết.

“Được. Ngươi đánh giá tình huống của mình, thời điểm không chống đỡ được thì trở về trước.” Trần Hạo nói.

“Ừm”

...

Ba tổ tuần hoàn, điên cuồng mà giết chóc.

Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua.

Mộng Tịch Dao cường hãn, quả thực không phải đám người Thủy Vương có thể so sánh. Dù sao, Mộng Tịch Dao đã là cao thủ Nguyên Thần cảnh trung kỳ, mà đám người Thủy Vương chỉ là Nguyên Thần sơ kì, ở trên cảnh giới đã có chỗ không bằng. Nhưng biến thái nhất như trước là Trần Hạo. Nói là chia Thủy Vương, hoa tỷ muội một tổ, trên thực tế thời điểm bắt đầu cùng ba người cùng nhau thủ hộ ngoài cửa lớn, phía sau mọi người thay phiên hai lần, Trần Hạo mới thủ hộ chung có một lần. Không sai biệt lắm là hoàn toàn là đem chức trách thủ hộ vứt cho Thủy Vương cũng hoa tỷ muội. Chẳng qua thực lực của Thủy Vương cùng hoa tỷ muội dù là thay phiên thủ hộ cũng là đã đủ. Cũng không ai đối với Trần Hạo phủi tay có ý kiến. Dù sao, Trần Hạo liều mạng săn giết bên ngoài như vậy, đối với tăng lên chiến tích của tiểu tổ có tác dụng thật lớn.

Hơn nữa, trong đó mấy lần cơ hội, Trần Hạo đều cố ý mời Mộng Tịch Dao, hơn nữa hai người đều ở trạng thái đỉnh phong bước ra.

Đám người Bách Lí Liên Thành bởi vì tò mò, đều mở ra Thông Linh Kính tổ viên Ngạo Thiên mới có, quan sát Trần Hạo mời Mộng Tịch Dao làm gì, thẳng đến lúc nhìn thấy hai người không ngừng xâm nhập, hơn nữa đi vào cung điện thật lớn, khiêu khích quái thú cấp thống lĩnh Nguyên Thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, từng người khiếp sợ vô cùng. Đương nhiên Trần Hạo và Mộng Tịch Dao liên thủ, tự nhiên sẽ không thi triển thiêu đốt sinh mệnh nữa, nguy hiểm thì nguy hiểm, nhưng mỗi lần đều thành công đem quái thú cường đại chém giết.

Theo thời gian chuyển dời, thời điểm số lượng quái thú trở nên càng lúc càng ít, căn cứ địa của mọi người cũng điều chỉnh mấy lần, không ngừng hướng về trung tâm tới gần.

Ban đầu Dã Lang thủ hộ đoàn cảm giác không có hy vọng hoàn thành nhiệm vụ, thật cẩn thận hướng trung tâm rảo bước tiến lên, lại phát hiện ngay cả một con yêu thú thống lĩnh Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong cũng chưa gặp được. Ðiều này làm cho lòng tin của bọn họ chợt tăng vọt.

Thời điểm ngày thứ tám, mọi người đã không cần thay phiên thủ hộ, bởi vì số lượng yêu thú đã trở nên cực ít, cũng cần cướp quái.

Cái gọi là cướp quái, không thể tránh sẽ gặp phải thủ hộ đoàn xung đột, nhưng Ngạo Thiên thủ hộ đoàn cường hãn, chính là Dã Lang thủ hộ đoàn cũng không dám cùng bọn họ tranh phong, vậy sẽ không có kẻ nào dám.

Chẳng qua, thủ hộ đoàn khác không có quyền lực như đoàn trưởng Dã Lang thủ hộ đoàn, căn bản sẽ không biết Ngạo Thiên thủ hộ đoàn biến thái nhất là ai. Bọn họ sợ hãi là một trong những nhân vật lĩnh quân thế hệ trẻ Tung Viễn thành Mộng Tịch Dao cùng với Thủy Vương, Cảnh Thiên Cương cùng Bách Lí Liên Thành. Đương nhiên, khí tức thành viên khác của Ngạo Thiên cũng làm cho bọn họ sợ hãi.

Thời điểm ngày thứ chín qua đi, toàn bộ Thiên Hổ cổ thành cũng không tìm thấy tung tích bất cứ quái thú nào nữa.

Hô Bác Lãng nhận được tin tức nhiệm vụ thông báo, rốt cuộc tuyên bố nhiệm vụ Thiên Hổ cổ thành hoàn thành.

Lúc đi năm trăm người, thời điểm trở về chỉ có hơn bốn trăm người, mấy chục người thủ hộ bị chết ở trong nhiệm vụ, loại tỉ lệ tử vong này so với nhiệm vụ bình thường xem như tương đối cao. Đương nhiên, nếu không có đám người Trần Hạo, người phải chết sẽ càng nhiều, hơn nữa cũng không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ.

...

“Lão đại, ngươi nói... Chiến tích của chúng ta có thể bị bọn họ vượt qua hay không? Nếu như bị vượt qua, mặt mũi chúng ta cũng mất nhiều lắm...”

Ở thời điểm hơn bốn trăm người cùng nhau từ dịch trạm trở lại Tung Viễn thành, một người tu luyện trong Dã Lang thủ hộ đoàn nói.

“Chúng ta hơn hai mươi người, bọn họ chỉ có mười bảy người, hơn nữa còn có sáu người thực lực rất kém. Tổng chiến tích tuyệt đối không có khả năng vượt qua chúng ta...” Hồ Bác Lãng trầm giọng nói. Tuy ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng lại không có bất cứ sức mạnh gì. Hơn nữa, chiến tích cá nhân, hắn nhất định đã là mất mặt. Thân là đoàn trưởng thủ hộ đoàn cấp ba, cảnh giới, thực lực của hắn không thể nghi ngờ hẳn là đạt được chiến tích cá nhân cao nhất. Nhưng gặp phải Trần Hạo bọn tồn tại biến thái, hắn đã sớm biết mình đã không có bất cứ hy vọng gì. Hiện tại duy nhất có thể ảo tưởng đó là tổng chiến tích đoàn đội số một, như vậy còn có thể vãn hồi một chút mặt mũi.

Chỉ là, trước mặt mọi người đem máy ghi chép cùng lệnh bài thủ hộ đoàn của mình đều đệ trình cho lão giả trong cửa sổ giao nhiệm vụ liên minh, thời điểm trên một cái bảng thật lớn cạnh cửa sổ biểu hiện ra kết quả nhiệm vụ lần này cùng với phân phối, không chỉ có đám người Hồ Bác Lãng mở to hai mắt nhìn, chính là lão giả trong cửa sổ cũng mở to hai mắt nhìn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.