“Một thành hy vọng sao...”
Trần Hạo nhìn chằm chằm Ðông Phương Đình, như là thì thào tự nói, hoặc như là chất vấn nhẹ giọng nói.
“Ðây còn là đơn thuần lấy thiên tài đệ tử lần này tiến vào dãy núi Ma Vân mà nói. Trong phạm vi ngàn dặm, đệ tử một nhất phẩm võ tông, hai nửa bước võ tông, vài tên cửu phẩm võ đế, một thất phẩm võ đế, một gã bát phẩm võ đế, nhưng lại chiến lực cực cao. Mỗi một kẻ đối với ngươi mà nói đều là khiêu chiến! Động thiên phúc địa loại nhỏ này tuy không tính là gì, nhưng xuất hiện ở trong dãy núi Vân Vụ lại là nơi tu luyện tuyệt hảo. Được rồi, ta sẽ ở miệng hang lưu lại cấm chế cho ngươi, ngươi tự đột phá đi, ngươi có thể đến trong cái ao này tu luyện, đây là chỗ căn bản của động thiên phúc địa...”
“Vâng. Ða tạ tiền bối” Ánh mắt Trần Hạo chợt trong suốt, lại lóng lánh ra hào quang tự tin kiên định, ôm quyền trầm giọng nói.
Đông Phương Ðình mỉm cười, vẻ mặt Đông Phương Ðình trong mắt Trần Hạo bỗng nhiên đọng lại, lúc bóng dáng mỉm cười kia chậm rãi nhạt đi, cho đến lúc biến mật, Trần Hạo mới biết được, Ðông Phương Ðình đã rời đi...
“Tu vi của nàng rõ ràng so với U U còn mạnh hơn nhiều, đã vượt qua phạm trù võ giả sao?”
Thẳng đến giờ khắc này, Trần Hạo mới chính thức cảm ứng được Đông Phương Ðình cường đại. Đến vô ảnh, đi vô tung. Mặc dù là cảm giác sâu sắc của Trần Hạo cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270379/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.