Ngày hôm sau, vẫn là điệu múa tuyệt mỹ như thế, vẫn là bộ váy lụa mịn chảy dài, màu tím.
Lê Uyển Tố cũng không biết tài nghệ cắt may của Linh nhi lại cao siêu như vậy. Khi nàng xin nàng ta chỉ bảo, nàng ta chỉ lặng im suy nghĩ, dường như sau một lát mới giật mình hiểu ra, không chút suy nghĩ mà nói: "Màu tím, Tử Điệp mới hoàn mỹ nhất." Dứt lời, liền sai Tiểu Hoàn lấy tơ lụa màu tím cùng thuần minh tử sa tốt nhất trong phủ mang tới, cắt lên. Cuối cùng, trời đã mờ sáng, ánh sáng ban mai vốn là đẹp như thế, Linh nhi tỷ tỷ cười, nó chiếu rọi vào lòng của nàng cũng cùng sáng lên.
Các nàng đẩy cửa đi ra ngoài, Linh nhi tỷ tỷ nói, muốn nhìn ở dưới ánh mặt trời hiệu quả có giống vậy hay không. Nàng vốn là một nữ tử suy nghĩ chu toàn, Lê Uyển Tố trong lòng chảy qua một dòng nước ấm, càng cảm thấy phải chăng năm đó mẫu thân trong lúc vô tình làm chút chuyện làm hại đến Linh nhi tỷ tỷ?
Làm hại đến Linh nhi tỷ tỷ? Đây là nàng bất hiếu sao? Mà lại có suy nghĩ như vậy.
Mẫu thân. Một tiếng gọi này ở trong lòng Lê Uyển Tố cũng không có bao nhiêu phần nặng nhẹ/chừng mực. 16 năm, nàng đã sớm thành thói quen như thế. Nhưng thật ra Linh nhi tỷ tỷ lần lượt khiêu khích tự tôn của nàng, lần lượt trong lúc vô tình thuận tiện mài luyện ý chí của nàng, xúc tiến nàng trưởng thành. Trừ bỏ đi ả nha hoàn nàng đã quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-cuong-phi-khuynh-thanh/3207335/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.