“Ngươi là ai!?” Nhìn cái tên nửa đường chạy ra phá rối này, đệ tử Thiên Sơn cầm đầu tên là Thanh Y Lục Sam bèn hỏi với vẻ cảnh giác: “Ngươi dám xen vào chuyện của Hồng Hoa hội chúng ta?” Ba chữ "Hồng Hoa hội", Thanh Y Lục Sam nhấn rất mạnh, hiển nhiên là đang muốn nói với Vương Viễn rằng bản thân không hề dễ chọc. “Hồng Hoa hội?” Vương Viễn nghe vậy, lông mày không khỏi nhíu lại. “Sợ sao?” Thấy vẻ mặt này của Vương Viễn, Thanh Y Lục Sam không khỏi cười lạnh một tiếng, hỏi. “Đó là thứ gì vậy?” Vương Viễn vuốt cằm, vờ như đang tự hỏi. “Ngươi!!!” Vương Viễn vừa mới dứt lời, Thanh Y Lục Sam tức đến nổ phổi. Hắn chỉ vào Vương Viễn cả giận nói: “Xem ra ngươi là muốn làm kẻ địch với Hồng Hoa hội chúng ta?” “Đúng vậy, không phục thì ngươi đánh ta này.” Vương Viễn giang hai tay ra, khóe miệng cong lên, lộ ra một nụ cười rất đáng đánh đòn. Trời đất chứng giám, những lời này của Vương Viễn tuyệt đối là phát ra từ nội tâm. “Mẹ nó! Giết cái tên khốn khiếp này trước!” Chơi trò chơi có thể kết thù một cách thoải mái, Vương Viễn đã nói đến mức độ như vậy, đương nhiên chuyện này đã không còn đường lui nữa rồi. Thanh Y Lục Sam gầm lên một tiếng, sau đó cầm kiếm đâm tới. “Ha ha!” Vương Viễn không một chút hoang mang, kéo cô gái ra đằng sau lưng mình, ưỡn ngực nghênh đón. “Keng!” Lại là một âm thanh trong trẻo vang lên. Trường kiếm của Thanh Y Lục Sam vô cùng chuẩn xác đâm vào ngực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-nghe-tram-than/3682702/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.