“Rầm ——”
Phương Bạch Cảnh nhấc chân đá vào vali bên người, đồ đạc trong vali nặng trĩu, chỉ phát ra tiếng vang nặng nề.
Vali khốn khổ lăn một đoạn trên sàn nhà, Phương Bạch Cảnh không tin nổi dùng vai húc mấy cái thật mạnh lên cửa một lần nữa. Bả vai cậu bị đập phát đau, cánh cửa lại chẳng hề suy chuyển.
“Phó Phong!” Phương Bạch Cảnh phẫn nộ hổn hển nói, “Mở cửa ra ngay!”
Hai cổ tay cậu bị tóm lại, một bàn tay của Phó Phong có thể khóa chặt mọi động tác của cậu.
Phương Bạch Cảnh giận đến mức lồng ngực phập phồng dữ dội, cậu trợn mắt trừng Phó Phong, rống lên: “Chia tay là do anh đồng thuận, đồ đạc cũng là do anh bảo tôi tới dọn đi, hiện giờ anh nhốt tôi lại để làm gì? Anh thật sự điên rồi phải không?!”
Phó Phong xiết chặt cổ tay Phương Bạch Cảnh, dùng khí lực rất lớn, y bức bách Phương Bạch Cảnh ngẩng đầu nhìn mình, rồi mới chậm rãi nói: “Từ trước tới giờ tôi chưa từng nghĩ đến chuyện chia tay. Phương Bạch Cảnh, nghiêm khắc mà nói, hôm nay mới là lần đầu tiên tôi lừa em.”
Hốc mắt Phương Bạch Cảnh đỏ hồng, lại nhấc chân đá vào vali một lần nữa, lần này dùng khí lực lớn hơn rất nhiều.
Hiện tại cậu không chỉ có phẫn nộ, mà còn có chút khủng hoảng, cậu như con mồi rơi vào trong bẫy của thợ săn, hoặc là như ruồi bọ không đầu bò loạn khắp chốn.
Giờ mà cậu còn không nhìn ra đây là cái bẫy của Phó Phong, thì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-man/2774755/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.