Mấy giờ sau khi Trương Kiến Hiền xuống lầu, đi qua lầu hai, bên trong ầm ĩ khiến hắn không thể bỏ qua, dừng chân trong chốc lát, chỉ nghe thấy Kim Long Thiết Long Đồng Long mắng thô tục cái gì đó, từ ngữ dùng đều nghe không hiểu, lắc đầu rồi lại xuống lầu.
Nếu như là ngôn ngữ sao hỏa hoặc ái ngữ của đám thiếu niên, hắn đại khái có thể đoán ra tám chín phần nguyên ý, nhưng cái loại động một cái lại đem cơ quan sinh dục ghép vào câu từ như vậy, lại còn mang cả lão cha lão nương vô trang trí câu từ, hắn thật sự nghe không hiểu, cam bái hạ phong.
Xuống lầu một gặp Vĩ Tử, hắn dặn dò: “Tôi muốn dạo qua khu đất mới mua tháng trước, Ngu Long hỏi, cậu nói với hắn hai tiếng sau tôi sẽ trở về.”
Vĩ Tử xoa xoa tay vẻ mặt đau khổ nói: “Để em đưa Tiểu Hiền ca đi đi, nếu không Lão Đại sẽ chém em mất.”
“Hắn sẽ không.” Trương Kiến Hiền cười cười nói: “Tôi muốn lái xe một mình, suy nghĩ chút chuyện.”
Vĩ Tử không dám khuyên nữa, vội vàng giao chìa khóa xe của Kim Long ra, trong miệng lầm bầm Lão Đại nếu còn tiếp tục ầm ĩ ở trên ấy, không chừng áp trại phu nhân lại muốn đi ra ngoài đánh dã chiến đó a.
Trương Kiến Hiền nghe được, tặng cho ánh mắt xem thường, có một cấp trên không đứng đắn sao có thể dưỡng được cấp dưới nghiêm túc, đôi chủ tớ thật sự là song bảo.
Tự lái xe, giữa trưa hè, khí trời nóng bức, cho dù có cửa kính cản gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kieu-tieu-than-than-i/67456/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.