Cùng lúc đó ở Hoàng Nguyên Đê Quốc.
– Không, chúng ta không có nhiều cơ hội bọn chúng sắp đuổi kịp rồi, trực tiếp băng qua Hắc Sương Vực thôi. Đoàn Thiên nói.
– Thiên lão, Hắc Sương Vực Nguy hiểm trùng trùng chúng ta không thể để Thiếu Chủ gặp nguy hiểm được. Nữ nhân trung niên ngưng trọng nói.
– Thanh Hư phái chúng ta hơn năm trăm năm nay luôn là tồn tại đỉnh cao một vùng. Thế nhưng nay kẻ định cường hãn, trưởng môn cùng các trưởng lão khác liều chết cầm chân địch để chúng ta rời đi. Giờ chúng đã đuổi đến nơi, lúc này cũng chỉ có thể liều mạng bảo vệ thiếu chủ vượt qua Hắc Sương Vực mới tìm được một cơ hội sống.
– Ám Tông chúng ta từ hơn mười năm trước tách ra, đến nay bị địch tập kích chắc hẳn đạo tông cũng lâm nguy rồi.
Thiên lão nói xong, lập tức cùng mọi người tăng tốc chạy đến bên bờ vực.
– Thiên Lão Hắc Sương vực rốt cuộc là nơi nào?
– Bẩm thiếu chủ, Hắc Sương vực là một khe núi sâu thẳm quanh năm có sương mù, nó cũng như là ranh giới giữa Ngũ hành vực ta và Thủy Giác vực. Diện tích Hắc Sương vực cực lớn, tình huống cũng hỗn loạn, đặc biệt như cái tên của nó sương mù của nó có màu đen, ở trong đó tầm nhìn gần như bằng không, thần thức cũng bị quấy nhiễu ngẫu nhiên còn có có yêu thú xuất hiện, người bình thường căn bản là không dám đi vào trong. Thiên lão trả lời.
– Là như vậy. Thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kiem-vo-song/3149902/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.