Lý Tử Thất nhìn anh hồi lâu, thật nhức đầu. Hơi thở của anh phả lên mặt cô, Lý Tử Thất không dám thở mạnh. Hai người đều mặc rất ít, da thịt kề sát, nhiệt độ nóng bỏng trên người anh truyền sang khắp người cô.
Cô khó chịu vặn vẹo. Ánh mắt anh đột nhiên trầm xuống.
“Đừng động!!! ”
Lý Tử Thất lập tức cứng đờ.
“Anh buông tôi ra, tôi muốn ngủ.”
Trần Hoa Vinh cảm nhận sự mềm mại của cô, có một giây hoảng hốt. Anh nhìn chằm chằm vào mắt cô, mắt cô sáng ngời trong suốt, lộ ra tia quật cường. Trần Hoa Vinh hít một hơi, buộc mình ngồi thẳng người, anh buông bàn tay ấm áp nhỏ bé của cô ra. Lý Tử Thất trở mình, kéo chăn đắp qua đầu. Cảm giác được anh ngồi yên ở mép giường, cô nhắm mắt lại cố gắng thích ứng bóng tối, ban đêm yên tĩnh, cô nghe được tiếng hít thở trầm ổn yên bình của anh. Cô dần ổn định lại.
Cũng không biết qua bao lâu, cô lại ngủ thật.
Sáu giờ rưỡi sáng hôm sau, Lý Tử Thất tự tỉnh, cô dụi mắt nhìn qua bên cạnh, Trần Hoa Vinh không ở trong phòng, cô cũng không biết anh đi ra ngoài lúc nào..........
Cô bò dậy rửa mặt. Mở vali lấy áo thun màu trắng, quần jean mặc vào, cầm cây kẹp vẽ ra ngoài.
Chưa thể trốn được, thôi thì......
Hôm nay là chủ nhật, cô phải đến cô nhi viện dạy cho bọn nhỏ.
Đi xuống lầu, vừa vặn thấy Trần Hoa Vinh đang xem TV trong phòng khách.
Lý Tử Thất bất ngờ, anh lại dậy sớm như thế. Tối qua anh không ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-cung-anh/1768402/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.