Cô nhìn vào chiếc cũi, khi nó đi tới,cô bước xuống giường và lao đến chỗ con trai của tôi, nó mới 3 tháng tuổi.Cô không muốn đứa bé biết người đàn ông vô nhân đạo này là cha nó.Cô bế bé trên tay và rời hắn trở về. Hắn nhíu mày như thể đang hỏi cô 'Em thực sự dám làm điều này sao?'
Hắn nhếch mép và nhìn đi chỗ khác.Hắn chọn bức tranh trên tường và đọc tên, "Bảo.. phải không?... không tệ,Y Sương,Đông Hoàng... bức tiếp theo
Anh.." mắt cô rưng rưng khi hắn nhắc đến,
Bảo(Con cô) sẽ là người tiếp theo.
Cô thì thầm, "Làm ơn... hãy để chúng tôi yên.... Tôi không muốn Bảo giống như anh... làm ơn..."
Cô cảm thấy hắn ta nắm lấy tóc cô,cô cảm thấy đau, hét lên. Đông Hoàng nói, "Em không có chỗ để nói chuyện với tôi... hạ thấp tôi sao... thằng bé là con trai của tôi"
Hắn ta buông tóc cô ra, và Bảo bắt đầu khóc, chính cô cũng rơi nước mắt.Hắn dùng ngón tay chạm vào má bảo,hắn nói, "Cho nó ăn... Tôi cần nói chuyện với em..."
Cô ngồi trên giường và bắt đầu cho thằng bé bú,còn hắn thì đang bận rộn giữa giấc ngủ và cơn đói.Hắn đang nhìn cô và nói khi hắn ta rút điếu thuốc và châm lửa, "Làm thế nào em đến được đây?"
Cô khóc và nói:"Tôi.. Tôi đã sử dụng chứng minh thư và hộ chiếu giả...
Hắn cười khẩy và nói:"Ai đã giúp em làm chúng?"
Cô do dự nhưng nói, "Tôi. . . Tôi. . . "
Hắn thổi khói nói:"Em nếu như muốn cứu người, trước hết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tan-chiem-doat/2832984/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.