Đông Hoàng cười khẩy và nói, "Không phải em, Y Sương..."Hắn di chuyển qua người cô và đi ra cửa,cô cũng quay sang đó,cô thấy hắn đi lại phía anh kế của cô Thiên Kỳ
Thiên Kỳ đứng đó bị sốc và sợ hãi,cô vội nói, "Thiên Kỳ về phòng đi... làm ơn đi Đông Hoàng... anh ấy không liên quan gì đến chuyện này... làm ơn đi.."
Hắn nhìn cô và nói, "Vậy thì.. tôi cho em 5 phút, lấy bất cứ thứ gì em muốn cho mình và Bảo, anh sẽ quay lại.." Không... Anh không thể.. Anh không thể quay lại...
Hắn còn nói, "Hoặc nếu tôi biết em có gia đình để mất thì. .."
"Tôi mất cha vì ông ấy, tôi không thể để gia đình mẹ tôi chết được."Cô đứng dậy kéo một cái túi giữ tã, quần áo và bất cứ thứ gì cô có thể lấy trong thời gian ngắn.
Giữa chừng cô nói với Thiên Kỳ, "Đi... ngủ đi... đừng lo... cứ đi đi." Kỳ nói khi nhìn hắn và sau đó là cô,bảo:"Chị... Tôi..."
Nghe thấy một tiếng súng, Thiên Kỳ nao núng rằng anh ấy ngã ra sau, viên đạn găm vào tường. cô nhìn Đông Hoàng khi anh ấy cười nhếch mép, thằng bé đang khóc vì những âm thanh này.Cô ghét hắn vào lúc này so với nhiều hơn trước.
Hắn vỗ vào Bảo với bàn tay vẫn đang cầm khẩu súng. anh ấy nói, "Nào, chú hổ của cha,con dũng cảm hơn thế này... có vẻ như mẹ con đã nuôi nấng con như viên kẹo dẻo mà quên mất con là con hổ."Cô nhìn chằm chằm vào hắn một cách vô cảm.
Hắn nói với Thiên Kỳ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tan-chiem-doat/2832980/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.