🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chúng ta thường nói, muốn khóc thì về nhà mà khóc.



Này, nhìn mà xem, theo cấu tạo của dạng chữ phồn thể thì “nước mắt” có nghĩa là một con chó nằm trong nhà trú mưa đấy.



Hồi tôi mới mở quán bar, thì nơi đây được xem là tụ điểm của cả nhóm. Dần dà nhiều người biết đến quán hơn, vì thế quán xuất hiện thêm nhiều người lạ.



Một chiều nọ, tôi lôi bếp từ ra, bắc nồi lên, sung sướng tận hưởng bữa lẩu. Hơn năm giờ, một cô gái tần ngần bước vào quán, tôi rót cho cô ấy một cốc nước, rồi tiếp tục thưởng thức nồi lẩu của mình.



Cô gái hỏi:



- Tôi có thể ăn không?



Tôi cảnh giác, chắn trước nồi lẩu:



- Không được đây là nồi lẩu của tôi.



- Thế anh bán cho tôi một ít đi.



- Một mình cô à?



- Vâng.



- Cho cô đĩa thịt dê này.



- Nhưng tôi có bạn trai.



- Trả thịt dê cho tôi!



-Đó là chuyện quá khứ.



- Cho cô đĩa nấm này.



- Giờ anh ấy là chồng tôi.



- Tiên sư, trả nấm cho tôi!



Về mặt nguyên tắc, vì nồi lẩu quá ngon, tôi không thể chia cho bất cứ ai, nên tôi bảo sẽ xào cho cô ấy một đĩa mỳ Ý. Cô ấy lẳng lặng ăn hết, rồi nói:



- Anh này, tôi nghe nói, anh mở quán bar là vì chú chó nhỏ của mình?



Tôi gật đầu:



- Đúng vậy.



- Thế Mercy đâu?



- Đi tắm rồi.



- Tôi cũng có một con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-qua-the-gioi-cua-em/2932299/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngang Qua Thế Giới Của Em
Chương 27: Tôi Là Lưu Đại Hắc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.