Hình ảnh của chúng ta luôn lấp lánh trong nhứng tháng năm tươi đẹp nhất.
Ngày trước, có một chú chó nhỏ sống đơn độc trong những xó xỉnh.
Đôi lúc khi nhìn thấy cô bươm bướm dập dờn bay qua, phần tâm hồn vẫn le lói sự sống của chú lại rung lên khe khẽ. Đường nét rực rỡ của đôi cánh bướm lọt vào tầm mắt của chú, nhưng chú chưa kịp tạc nó vào linh hồn của mình thì đôi cánh đã chấp chới bay đi.
Chú chó nhỏ nằm bò trong vũng bùn, trên đầu là những tán cây, những hạt mưa lạnh buốt trút xuống người chú, tựa những trận đòn roi tệ bạc. Chú chỉ biết lặng lẽ liếm láp vết thương của mình, đợi khi trời nắng thì nấp vào hàng, rồi thò đầu ra ngoài, chào hỏi người qua kẻ lại. Ai nấy đều cười ngất, chê chú sao bẩn thế.
Bươm bướm đậu trên đỉnh đầu chú và nói:
- Chơi đùa với tôi nào!
Chú chó nhỏ ngẩn ngơ một lúc mới nhìn thấy bươm bướm và đáp:
- Tôi không biết bay.
- Không hề gì, không hề gì. Tôi sẽ tập bay với cậu. Thử nhé?
Chó nhỏ hô lớn:
- Hai ba!
Nhưng chú chỉ nhẩy lên được vài tấc là lại rơi đánh cái “uỵch” xuống đất, và gãy liền mấy cái xương.
Đám chó hoang kéo đàn kéo đống chạy qua, hô hoán:
- Tìm xương đi, tìm xương đi, chậm chân là mất ăn đấy.
Chó nhỏ thận trọng nói với bươm bướm:
- Tôi đi tìm ít xương đây, chết đói chẳng tốt đẹp gì đâu!
Bươm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-qua-the-gioi-cua-em/2932267/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.