Editor: Giản Linh Kiwi
Vịt con xấu xí bỗng lột xác trở thành thiên nga trắng.
Hàn Định Dương một mình thích Tạ Nhu, đột nhiên biến thành rất nhiều người thích Tạ Nhu.
Anh chỉ trầm mặc không nói mà bầu bạn bên cô, không vì cô hò hét cổ vũ, chỉ vì cô lặng im canh gác.
Chim mới lội bùn, mò từng viên gạch, anh đợi cô về nhà.
Tạ Nhu ôm mặt thất thần ngồi sau hiên nhà.
Tà dương chiếu xuống, cô chợt cảm thấy thật nhat nhẽo, đứng dậy phủi quần.
Hoàng hôn dần ngã ra sau núi, chiều hôm buông xuống, cô đột nhiên nhớ tới, cũng sắp khai giảng rồi.
Hắc Bối từ sân nhỏ chạy tới, trên mình hơi bẩn, trong miệng ngậm thứ gì đó đưa đến trước mặt Tạ Nhu.
Tạ Nhu cúi người nhận lấy, phát hiện đó là một một chiếc xe điều khiển từ xa nhỏ màu bạc có tạo hình khá độc đáo.
Cô sủng nịch sờ đầu Hắc Bối, cười nói: “Mày giống như lượm đồng nát vậy, cái gì cũng tha về.”
Hắc Bối vẫy đuôi với cô, lè lưỡi, muốn khoe công trạng.
Tạ Nhu xoay người muốn ném vào thùng rác, Hắc Bối vội vàng cắn dây giày cô, không cho cô ném đi.
“Gâu!”
Tạ Nhu đưa xe nhỏ cho Hắc Bối: “Cầm chơi đi.”
Hắc Bối không nhận, cứ dùng mõm đẩy chiếc xe về phía cô.
“Tặng tao?”
“Gâu!”
“Trước đến giờ tao chưa từng nhận đồ con trai tặng, mày là người đầu tiến đấy.”
Tạ Nhu tâm tình không tồi, “Vậy tao nhận nhé.”
“Gâu!”
Cô trở về phòng dùng khăn lông lau khô thân xe, thuận tay để đầu giường, sau đó bắt đầu chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-thu-nhu-tinh/641864/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.