Editor: Giản Linh Kiwi
“Cô bồi thường cái rắm!”
Hàn Định Dương vội vàng chạy đến, thấy Thẩm Kiêu dây dưa với Tạ Nhu, anh không nói gì liền tiến lên, kéo Tạ Nhu ra sau mình.
“Cậu dám dọa cô ấy?”
Anh nhìn Thẩm Kiêu không khách khí nói: “Chán sống à?”
“Nha, Hàn Định Dương thế mà lại ra mặt vì một đứa con gái, đúng là chuyện lạ từ thuở khai thiên lập địa đến giờ.”
Thẩm Kiêu cầm khăn giấy bạn bè đưa cho lau đi sữa bò trên người, “Bạn gái à?”
“Không phải, nhưng cô ấy là người của tôi.”
“Cái này không đúng quy tắc nha.”
Thẩm Kiêu nhìn Tạ Nhu cười lạnh: “Không phải bạn gái cậu, dựa vào cái gì mà lại là người của cậu?”
Hàn Định Dương không chút do dự đem Tạ Nhu để sau lưng, kiêu căng hất cằm lên: “Dựa vào tên cô ấy có chữ “Định” của tôi.”
Tạ Nhu chỉ lo cắm đầu phía trước mà đi, mặc kệ Hàn Định Dương từ trung tâm nghệ thuật đuổi theo phía sau.
“Đứng lại!”
Tạ Nhu hoàn toàn không để ý tới anh, lập tức đi về phía trước.
Hàn Định Dương tiến lên giữ chặt cô: “Anh gọi em đứng lại, điếc à?”
Tạ Nhu hung dữ trợn mắt nhìn anh: “Cút ngay!”
“Tính khí thật lớn.”
Hàn Định Dương đi bên người cô, hiển nhiên cũng có chút tức giận: “Gạt anh thì thôi đi, vì sao sau này lại bặt vô âm tín như thế? Điện thoại cũng không thèm gọi? Em có biết hay không mỗi năm nghỉ hè anh đều…”
Đều lòng tràn đầy chờ mong có thể gặp em, giống như đó là chuyện đáng chờ mong nhất trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-thu-nhu-tinh/641862/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.