Tạ Nhu nghĩ, chắc anh đang mệt muốn chết rồi.Tưởng Thừa Tinh vội nói, “Cậu đánh chị dâu trước đi, cô ấy… Cô ấy cũng đồng ý đó.”Editor: Giản Linh Kiwi“Không hề! Tuyệt đối không có!”
Vì buổi hội thảo này mà anh đã thức ròng mấy đêm với bao tâm huyết chất chứa, Tạ Nhu rất rõ điều đó.Dương Tu cảm giác mình hơi si ngốc.Hiếm có khi nào Hàn Định Dương không không chế được cơn tức giận như thế.
Cô đau lòng, thực sự đau lòng muốn chết.Trên thế giới này tuyệt đối không có công bằng. Bạn có tài nguyên tốt hơn người khác, tại sao không dùng cho tốt?Hàn Định Dương lấy điện thoại trong tay cô ra, nói: “Ảnh hậu, đừng diễn nữa.”
Cô nghiêng đầu, dán môi lên trán anh: “A Định, đừng nghĩ gì nữa, Nhu Nhu ở đây với anh.”Chu Bình Lương hơi chột dạ, cãi chày cãi cối: “Đàn em, anh cũng không phải tranh cái hư danh này với em. Hạng mục kiếm lời đều chia đều cho mọi người, ai cũng không sao, sao em cứ làm loạn lên thế?”“Phần thắng không lớn nhưng vẫn có một chút.”
“Nhu Nhu…”
“Có gì thì mai nói, đêm nay nghỉ ngơi đi.”Tưởng Thừa Tinh sờ đầu, “Chỉ là… Hù dọa họ chút thôi.”
Sau này Tạ Nhu mới biết, buổi tối đó hội thảo không hề diễn ra.Thấy Hàn Định Dương không bị lừa, Tạ Nhu thuận thế ôm lấy eo anh, làm nũng: “A Định à, em biết sai rồi, anh đừng nóng giận nhé?”“Một chút thôi.”
Không diễn ra là đương nhiên, bởi phần mềm quản lý sớm đã bị bán đi, là bán cho công ty khoa học kỹ thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-thu-nhu-tinh/3055276/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.