Editor: Giản Linh Kiwi
“Sao cậu lại hỏi thế?”
A Xuân xoay người, đối mặt với Tạ Nhu, “Sao cậu lại cảm thấy tớ sẽ thích cậu ấy?”
Trong lòng Tạ Nhu hơi hoảng hốt, cũng may là bóng tối che lại không bị phát hiện: “Anh ấy rất được các cô gái yêu thích mà.”
“Nhu Nhu, tớ sẽ không thích con trai. Tớ cảm thấy bọn họ đều không sạch sẽ, rất bẩn.”
Tạ Nhu thở dài nhẹ nhõm, nói: “Đúng rồi! Đặc biệt là sau khi vận động, trên người đầy mùi mồ hôi, xấu muốn chết.”
Lời này của cô là trái lương tâm. Trên người Hàn Định Dương không hề có mùi khó ngửi, dù là sau khi chơi bóng cũng không có.
Tạ Nhu thích mùi hương của anh. Lúc anh chơi bóng với anh em mình vào buổi chiều, cô sẽ dắt cho sang đó.
Hắc Bối nhìn thấy Hàn Định Dương sẽ chạy đến cọ cọ ngay.
Lúc này, cô sẽ chậm rãi đi qua, giả vờ bất đắc dĩ mà nói: “Sao Hắc Bối lại thích anh như vậy chứ!”
Sau đó cô sẽ giả vờ dắt chó đến gần anh, hít lấy mùi hương trên người anh, tựa như nghiện thuốc phiện vậy, không dứt ra được.
Có đôi khi cô nhìn cánh tay đầy mồ hôi của Hàn Định Dương, trong lòng sẽ có cảm giác kỳ lạ mãi không thôi. Cô muốn tới gần anh hơn.
Đương nhiên, đó chỉ là những suy nghĩ trong đêm khuya thanh vắng, khó có thể nói thành lời, cũng không thể nói ra.
“Nhu Nhu, cậu cũng không thích con trai đâu nhỉ?”
A Xuân đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-thu-nhu-tinh/3055240/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.