Editor: Giản Linh Kiwi
Tạ Nhu đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt lấp lánh!
Hàn Định Dương lập tức giải thích: “Ý anh là, chúng ta đổi phòng.”
“À, không cần phiền thế đâu, để em làm đề một lát là muốn ngủ liền ấy mà.”
“Tùy em thôi.”
Hàn Định Dương xoay người rời đi.
Nửa tiếng sau, anh đang lơ mơ ngủ bỗng cảm giác có người đứng bên cạnh.
Hàn Định Dương lập tức xoay người ngồi dậy, trong lòng hơi giật mình, phát hiện Tạ Nhu mặc váy ngủ nhỏ đang ôm gối ngủ đứng ở mép giường, dưới hai mắt có quầng thâm khổ sở nhìn anh.
“A Định, em không ngủ được.”
Đầu óc Hàn Định Dương còn hơi mơ hồ. Anh gãi đầu khiến mình thanh tỉnh một chút, nhanh chóng đi dép lê vào rồi nói: “Em ngủ giường anh đi, anh đến phòng em.”
Trước khi đi, anh đóng toàn bộ cửa sổ lại, sau đó mở điều hòa lên cho thoáng khí.
Sau khi nghe thấy cửa phòng bên cạnh đóng lại, Tạ Nhu cũng nhẹ đóng cửa.
Trong phòng Hàn Định Dương có rất nhiều đồ, nhưng không lộn xộn mà được sắp xếp trật tự.
Anh có một kệ sách sát tường, tất cả đều là sách tài liệu tiếng Anh dày cộm, trên bàn bày đủ thứ khác nhau.
Ga trải giường và chăn của anh đều là màu xanh biển. Ban ngày hình như mới giặt, bây giờ tựa như biển xanh mềm mại, vẫn còn mang theo mùi hương cơ thể anh còn sót lại.
Tạ Nhu nhanh chóng chui vào, cảm giác ấm áp liền vây lấy, toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-thu-nhu-tinh/3055231/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.