Chẳng ai ngờ nổi, giờ đây Sở Thác lại đang ngồi đánh mạt chược cùng Kỷ Hoài Xuyên.
Thực ra cô không thạo trò này lắm, mấy năm du học nước ngoài đã khiến cô quên sạch “quốc hồn quốc túy” này rồi, giờ cầm lại quân bài cứ thấy lúng túng thế nào ấy.
Tay nghề của Lưu Tiểu Vi cũng thường thôi, chỉ có Triệu Thi Nhu là cực kỳ lợi hại. Vừa vào ba ván, Thi Nhu đã thắng cả ba: “Em đã bảo là em giỏi lắm mà! Năm nào em cũng chơi với bố mẹ…” Đang nói nửa chừng, cô nàng bỗng khựng lại, không nói tiếp được nữa.
Sở Thác vội đánh tiếng lảng sang chuyện khác: “Ôi, mình vẫn chưa chờ bài được nữa… còn thiếu một con Cửu Vạn.”
Kỷ Hoài Xuyên cụp mắt, thản nhiên đánh ra một quân: “Cửu Vạn đây.”
Triệu Thi Nhu chớp chớp mắt, không còn tâm trí đâu mà buồn nữa. Lưu Tiểu Vi cũng được một phen “ăn cơm chó” no nê.
Cái kiểu mớm bài này… rõ ràng quá mức rồi đấy!
Sở Thác có chút không tự nhiên, cô giả vờ bình tĩnh thu quân bài về rồi ù luôn. Thấy thời gian cũng không còn sớm, cô nhìn đồng hồ: “Muộn rồi, Tiểu Vi, chẳng phải cậu bảo muốn về sớm sao?”
Tiểu Vi đã chọc ghẹo cô đủ rồi nên cũng không nán lại: “Được thôi, tớ về đây. Cậu xuống tiễn tớ đi.”
Sở Thác nhìn sang Kỷ Hoài Xuyên: “Anh cũng về nhé?”
Anh khẽ suy nghĩ rồi gật đầu: “Được.” Tuy rằng vẫn còn nhiều điều muốn nói, nhưng anh thấy lúc này cô và bạn bè có lẽ vẫn còn chuyện cần tâm sự riêng.
Ra đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-nu-hon-trao-em/5207338/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.